Trích:

Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên, tương lai thì không đoán biết được hết. Nhưng cái thể hiện về sự đa phong cách trong kiến thức của bác mà quên đi rằng tâm lý của đám đông người không phải là những ông chủ thì bác vừa tự làm cho mình thành con người khác biệt. Tất nhiên phải khác mới làm cho mình đẹp. Nhưng thiếu đ các làm cho mình khác người khác mà không làm mình lạc lõng.

----------------------------------------------------------------------------------

Quả thật là tui đã hiểu sai ý bạn về chuyện bạn nói tới sự giàu có của Bill Gate. Hì, thành thật xin lỗi!

Tất nhiên là phần lớn chúng ta không phải là ông chủ, ít nhật là tại thời (gian) điểm hiện nay. Nhưng những điều tui nói không có nghĩa là coi thường tâm lý của đám đông. tui chỉ nói tới những giải pháp tận gốc cho sự giàu có. Đương nhiên, bạn hay bất cứ ai trong đám đông mà bạn nói có thể làm theo hay có thể bỏ qua nó. Không có gì là đúng hay sai cả, đó chỉ là sự lựa chọn của mỗi người, và họ sẽ nhận được kết quả của những lựa chọn của mình.

Tuy nhiên, nếu thực sự mỗi cá nhân trong đám đông cảm giác bị động chạm vào tự ái khi nói đến vấn đề trước bạc theo kiểu tui trình bày thì có nghĩa là tui đã thực sự thành công. Có thể những biểu hiện của mỗi người trong số họ không đủ ngọt ngào và dễ chịu-minh chứng bằng các bài phản bác-nhưng chắc chắn 1 điều vừa có 1 chút tác động vào tâm lý của chính bản thân họ. Chỉ 1 chút thôi, nó chỉ là 1 đốm lửa nhen nhóm. Nhưng sẽ có sự khác biệt sau đó. Nếu những ai vừa từng trải nghiệm và khao khát mong ước để cho cuộc sống tốt đẹp hơn, chắc chắn họ sẽ biết nên làm thế nào để có 1 đống lửa lớn. Còn ngược lại, nó sẽ tắt đi chẳng để lại dấu vết gì cả.

Các cụ chúng ta nói, thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng. Những ai cảm giác những điều cuốn sách nói, tui nói làm cho cái "tôi" bị tổn thương, chắc hẳn sẽ mất nhiều công sức để thành công hơn so với những người đọc mà cảm giác đó là 1 giải pháp, một lối đi cho cuộc sống của mình. Bởi vì rất đơn giản, chính cái tui dễ tổn thương của họ đang ngăn cản quá trình học hỏi và phát triển của chính bản thân.

Nếu những ai kiếm tìm sự đồng cảm với cuộc sống, trả cảnh hiện tại của mình, đây không phải là topic dành cho bạn. Đây là topic chỉ thẳng cho bạn biết, tại sao bạn vẫn cùng kiệt khó, tại sao bạn vẫn thất bại, tại sao bạn chưa thành công, và vì thế, nó rất hay động chạm, bởi chỉ thực sự có khoảng 5% dân số thế giới là giàu có. Có nghĩa là hầu hết sẽ động chạm tới tất cả người theo dõi topic này.

Nhưng ai quan tâm cơ chứ, vì kết quả của bạn, bạn là người tận hưởng cơ mà. Bạn có quyền phản bác, tức giận, hay ức chế hay vui mừng vì tìm thấy đường đi. Bạn có thể làm bất cứ cái gì kể cả văng tục. Không ai chết hay giảm đi kg nào cả. Ai chọn cùng kiệt khó cứ chọn, ai chọn giàu có cứ chọn, lựa chọn là của bạn. tui không coi thường tâm lý đám đông nhưng chắc chắn 1 điều, tui sẽ không để tâm lý đám đông ảnh hưởng tới tâm lý của tôi, ảnh hưởng đến những hành động của tui một cách tiêu cực. Bởi vì, nếu đám đông là những người giàu có, là những người thành công, là những người hạnh phúc thì chắc hẳn tui đã chọn theo họ. Nhưng rất tiếc, thực tế là ngược lại. Và tui hoàn toàn cảm giác buồn cười với những người luôn mồm nói rằng: Hãy thực tế đi, hãy về đi làm đi. Bản thân họ đang thực tế làm những điều mâu thuẫn. Bởi họ muốn thay đổi, muốn khác đi, thành công hơn nhưng họ lại làm những điều ngược lại những gì người thành công thực tế đang làm. Có lẽ phải nói thế này mới đúng cho những muốn thành công, giàu có hay muốn thay đổi : Bạn hãy thực tế đi, những điều bạn làm là những điều bạn không thấy người giàu có nào làm cả. Hãy thực tế đi, đừng mơ mộng như những người cùng kiệt và thất bại mơ mộng nữa. Hãy trở lại với con người giàu có, thành công và hạnh phúc vốn có trong bạn, hãy đánh thức con người đó dậy. Hãy thực tế đi.



 

mr_huy_2004

New Member
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 13:55 ngày 04/02/2009:


Trích từ bài của Member2006 viết lúc 08:58 ngày 04/02/2009-]


Tóm lại là các bạn rỗi hơi đi đọc cuốn dạy con làm giàu. Ngay tên sách tui đã đếch thích đọc rồi.



Chẳng qua là thằng bố nó khoe với thằng con là bố giàu rồi, dạy con là khó làm giàu tương tự bố lắm. Thôi thì con cứ hưởng cái thu nhập thụ động "HÀNG GIỜ, HÀNG NGÀY, HÀNG THÁNG, HÀNG NĂM" là đủ rồi.



Ngày mai tớ mà giàu thì tớ sẽ viết một cuốn sách khác là "dạy bố của bố con làm giàu".



Thôi đi làm đi. Thay vào đó tập trung vào cái gì nó thực tế hơn đi. Trong nguyên lý kinh tế học có một câu:



"Nguồn của cải là có giới hạn, bao gồm cả của cải do bạn làm ra và của cải bên ngoài cung cấp cho bạn"



Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên tui không có ý xúc phạm tác giả hay là xúc phạm những người hâm mộ quyển sách. Nhưng đó là ý kiến riêng để thể hiện bản ngã của bản thân, tương tự như cái ông bố giầu, con đừng có cùng kiệt đã dạy.



---------------------------------------------------------------------------------------

Thú vị thật! tui cảm giác thời cơ của mình còn nhiều quá nếu như đúng là nguồn của cải của bạn này nói là có giới hạn theo học thuyết kinh tế gì gì đó. Vì nếu nó giới hạn mà bạn không muốn sở hữu nó như cách bạn nói thì rõ ràng thời cơ để sở hữu nó dành cho người khác nhiều hơn.

Nói vui vậy thôi, đó là cách suy nghĩ của bạn. tui và tất cả những người khác tôn trọng cách suy nghĩ đó. Bởi vì, nó không ảnh hưởng gì tới tui cả, bạn giàu hay cùng kiệt tui không liên quan mà.

Nhưng nói rằng, Bill Gate làm chuyện vì để kiếm nhiều trước hơn thì quả thật tiếc cho bạn vừa quên mất những giá trị cảm xúc của chính bản thân mình khi làm 1 điều gì đó không vì trước như đam mê chẳng hạn. Cái mà những người giàu có thực sự muốn vươn tới không phải là tiền, mà là chính là bản ngã của họ. Họ làm chuyện tiếp tục bởi họ yêu quý những gì họ làm, dù nó đem lại trước bạc hay không, họ làm chuyện bởi họ muốn vươn tới 1 mục tiêu mới cho sự chiến thắng bản thân, họ làm chuyện bởi con người mà họ muốn trở thành chứ không phải những gì họ kiếm được. Và rất hay ho ở chỗ, khi con người ta làm chuyện bởi sở thích và đam mê thì trước tự nhiên sẽ đến.

Một nhân viên mà làm chuyện chỉ chực chờ đến ngày lĩnh lương e rằng hiệu quả công chuyện không thể bằng những nhân viên làm chuyện vì sự đam mê và nhiệt huyết.Chắc chắn là thu nhập của những người đó không có sự tăng trưởng, bản thân người đó cũng sẽ cảm giác không hài lòng và hạnh phúc. Và e là những người làm vì đồng lương cuối tháng đó không có nhiều đóng lũy cho xã hội bằng những người khác. Họ có lẽ chỉ yêu quý chính bản thân mình. Có lẽ không nên cổ vũ cho lối làm chuyện đó.

tui chắc chắn rằng, trong cuộc sống chúng ta, ai cũng mong muốn ngày một tốt đẹp hơn. Thu nhập cao hơn, thành công hơn, hay chí ít là hạnh phúc hơn. Bản thân bạn Member2006 chắc cũng có những mong muốn như vậy. Nhưng bạn hãy nhớ 1 điều: bạn muốn thay đổi cải hiện tại để trở nên tốt hơn chắc chắn bạn phải thay đổi ít nhất 1 điều gì đó trong cuộc sống của bạn, và cái tốt nhất là thay đổi cách nghĩ. Vì tất cả điều đều bắt nguồn từ suy nghĩ của chúng ta.

Albert Einstein định nghĩa về người điên: người điên là người suy nghĩ cũ hành động cũ nhưng cứ muốn có kết quả mới.







Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 02:33 ngày 05/02/2009





Bác vừa hiểu sai ý kiếm tìm sự giàu có của tui rồi đấy.

Khả năng của Bill Gate ở chỗ ông ta không cảm giác sự giới hạn trong cái gọi là cảm xúc của chuyện Kiếm tìm.



Sự đam mê của ông ta đến mức mà không thấy giới hạn, nên tui nói ông ta là người chưa tìm được giới hạn. Chính bác mới là người chưa đánh giá hết cái gì gọi là giới hạn của con người.



Bác mới chỉ vật chất hoá cái giầu ra đồng tiền. tui nói là Bill Gate giàu nhưng tui có nói là Giầu trước đâu. Ông ấy giàu tiền, giàu tài, và trí tuệ. Tại sao ông vẫn kiếm. Bởi ông chưa thoả mãn với giới hạn.



Trước khi viết sách dịch sách thì phải hiểu sách nói gì vừa nhé!!!
 

odin_lionhart

New Member
Thêm một câu nữa nhé. Chắc bác chưa học Kinh tế Vĩ Mô ở bậc đại học hay sao mà không biết câu tớ đưa ra có liên quan đến 1 trong 10 nguyên lý của kinh tế học:



" Con người duy lý thì phải biết suy nghĩ ở điểm cận biên"



Trong câu cuối bạn có nói đến thằng điên. Đúng rồi. Đến thằng điên nó cũng có bản ngã riêng, đó là những gì mà khoa thần kinh học vừa khẳng định. Não họ cũng tương tự như não người bình thường, song họ bị điên bởi học có nhu cầu thể hiện mà không biết giới hạn ở đâu.



Tất nhiên nguyên lý kinh tế học thì không sai đâu. Đừng có đem giới hạn của VŨ TRỤ vào đây là được rồi nhé bác "Ngồi nhà làm kinh tế".





Được Member2006 sửa chữa / chuyển vào 12:52 ngày 05/02/2009
 

onestarvn

New Member
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 13:55 ngày 04/02/2009:


Trích từ bài của Member2006 viết lúc 08:58 ngày 04/02/2009-]


Tóm lại là các bạn rỗi hơi đi đọc cuốn dạy con làm giàu. Ngay tên sách tui đã đếch thích đọc rồi.



Chẳng qua là thằng bố nó khoe với thằng con là bố giàu rồi, dạy con là khó làm giàu tương tự bố lắm. Thôi thì con cứ hưởng cái thu nhập thụ động "HÀNG GIỜ, HÀNG NGÀY, HÀNG THÁNG, HÀNG NĂM" là đủ rồi.



Ngày mai tớ mà giàu thì tớ sẽ viết một cuốn sách khác là "dạy bố của bố con làm giàu".



Thôi đi làm đi. Thay vào đó tập trung vào cái gì nó thực tế hơn đi. Trong nguyên lý kinh tế học có một câu:



"Nguồn của cải là có giới hạn, bao gồm cả của cải do bạn làm ra và của cải bên ngoài cung cấp cho bạn"



Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên tui không có ý xúc phạm tác giả hay là xúc phạm những người hâm mộ quyển sách. Nhưng đó là ý kiến riêng để thể hiện bản ngã của bản thân, tương tự như cái ông bố giầu, con đừng có cùng kiệt đã dạy.



---------------------------------------------------------------------------------------

Thú vị thật! tui cảm giác thời cơ của mình còn nhiều quá nếu như đúng là nguồn của cải của bạn này nói là có giới hạn theo học thuyết kinh tế gì gì đó. Vì nếu nó giới hạn mà bạn không muốn sở hữu nó như cách bạn nói thì rõ ràng thời cơ để sở hữu nó dành cho người khác nhiều hơn.

Nói vui vậy thôi, đó là cách suy nghĩ của bạn. tui và tất cả những người khác tôn trọng cách suy nghĩ đó. Bởi vì, nó không ảnh hưởng gì tới tui cả, bạn giàu hay cùng kiệt tui không liên quan mà.

Nhưng nói rằng, Bill Gate làm chuyện vì để kiếm nhiều trước hơn thì quả thật tiếc cho bạn vừa quên mất những giá trị cảm xúc của chính bản thân mình khi làm 1 điều gì đó không vì trước như đam mê chẳng hạn. Cái mà những người giàu có thực sự muốn vươn tới không phải là tiền, mà là chính là bản ngã của họ. Họ làm chuyện tiếp tục bởi họ yêu quý những gì họ làm, dù nó đem lại trước bạc hay không, họ làm chuyện bởi họ muốn vươn tới 1 mục tiêu mới cho sự chiến thắng bản thân, họ làm chuyện bởi con người mà họ muốn trở thành chứ không phải những gì họ kiếm được. Và rất hay ho ở chỗ, khi con người ta làm chuyện bởi sở thích và đam mê thì trước tự nhiên sẽ đến.

Một nhân viên mà làm chuyện chỉ chực chờ đến ngày lĩnh lương e rằng hiệu quả công chuyện không thể bằng những nhân viên làm chuyện vì sự đam mê và nhiệt huyết.Chắc chắn là thu nhập của những người đó không có sự tăng trưởng, bản thân người đó cũng sẽ cảm giác không hài lòng và hạnh phúc. Và e là những người làm vì đồng lương cuối tháng đó không có nhiều đóng lũy cho xã hội bằng những người khác. Họ có lẽ chỉ yêu quý chính bản thân mình. Có lẽ không nên cổ vũ cho lối làm chuyện đó.

tui chắc chắn rằng, trong cuộc sống chúng ta, ai cũng mong muốn ngày một tốt đẹp hơn. Thu nhập cao hơn, thành công hơn, hay chí ít là hạnh phúc hơn. Bản thân bạn Member2006 chắc cũng có những mong muốn như vậy. Nhưng bạn hãy nhớ 1 điều: bạn muốn thay đổi cải hiện tại để trở nên tốt hơn chắc chắn bạn phải thay đổi ít nhất 1 điều gì đó trong cuộc sống của bạn, và cái tốt nhất là thay đổi cách nghĩ. Vì tất cả điều đều bắt nguồn từ suy nghĩ của chúng ta.

Albert Einstein định nghĩa về người điên: người điên là người suy nghĩ cũ hành động cũ nhưng cứ muốn có kết quả mới.







Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 02:33 ngày 05/02/2009





Quên mất. tui cũng làm lương hàng tháng. Và cũng từng làm MOD của một diễn đàn. tui lúc nào cũng tâm niệm, mình không yêu quý mình thì trời không thương, đất không tha. Và tui cũng rất yêu quý tất cả người.



Tất nhiên, tương lai thì không đoán biết được hết. Nhưng cái thể hiện về sự đa phong cách trong kiến thức của bác mà quên đi rằng tâm lý của đám đông người không phải là những ông chủ thì bác vừa tự làm cho mình thành con người khác biệt. Tất nhiên phải khác mới làm cho mình đẹp. Nhưng thiếu đ các làm cho mình khác người khác mà không làm mình lạc lõng.
 

yu_sona87

New Member
Trích tin nhắn của bạn bizhoale:

Phần dịch của Nguyễn Thành Nam về cuốn sách mà bạn đề cập, mình vừa xem phần 1. Chưa tiêu hoá hết vì thấy có những chỗ đọc thấy tác giả áp đặt quá. Ví dụ nhé: bố tui cùng kiệt vì bố tui cho rằng trước kiếm ra để tiêu xài, cho nên có trước rồi cũng hết. tui là con của bố tôi, tui bị ảnh hưởng bởi cách nghĩ và cách sống đó. Do vậy tui cũng xài trước theo cách ấy nên tui cũng không có tiền. Hik, nói thật là không thể tiêu hoá được những đoạn này.

---------------------------------------------------------------------------------------

Vâng, thật sự là có 3 cách để hình thành thói quen suy nghĩ của chúng ta.

Thứ nhất là: Qua lời nói.

Thứ 2 là: Qua hình ảnh.

Thứ 3 là: Qua các trải nghiệm cá nhân.

Vì vậy, thì suy nghĩ của bạn có thể hình thành nên bởi 1 trong 3 cách, 2 trong 3 cách, hay cả 3. Tuy nhiên, không thể chắc chắn rằng, cả 3 cách chỉ xuất phát từ gia đình bạn, bởi bạn không chỉ ở nhà từ khi sinh ra cho đến khi trưởng thành. Do đó 3 cách trên có thể đến từ nhiều nguồn khác nhau: nhà trường, thầy cô, văn hoá.....cho nên không có nghĩa là cha chúng ta không giàu có thì nhất thiết chúng ta không giàu có.





 

bautroicuasao

New Member
Nhân tiện, tui cũng muốn nói với các bạn rằng, những điều tui nói trong topic từ đầu đến giờ là phần 2 của cuốn sách. Phần 1 là phần rất quan trọng dẫn dắt chuyện tại sao chúng ta có những thói quan suy nghĩ, hay nói cách khác là cách chúng ta cài đặt trong tâm thức mình như thế nào, và làm sao có thể cài đặt lại. tui sẽ trình bày sau. Tuy nhiên, đây là cách tiếp cận ngược lại về thứ tự của cuốn sách, và đó chỉ là cách của riêng cá nhân tôi. Sau khi xong 17 hồ sơ thịnh vượng, các bạn có thể logic lại từ đầu.



 
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 13:55 ngày 04/02/2009:


Trích từ bài của Member2006 viết lúc 08:58 ngày 04/02/2009-]


Tóm lại là các bạn rỗi hơi đi đọc cuốn dạy con làm giàu. Ngay tên sách tui đã đếch thích đọc rồi.



Chẳng qua là thằng bố nó khoe với thằng con là bố giàu rồi, dạy con là khó làm giàu tương tự bố lắm. Thôi thì con cứ hưởng cái thu nhập thụ động "HÀNG GIỜ, HÀNG NGÀY, HÀNG THÁNG, HÀNG NĂM" là đủ rồi.



Ngày mai tớ mà giàu thì tớ sẽ viết một cuốn sách khác là "dạy bố của bố con làm giàu".



Thôi đi làm đi. Thay vào đó tập trung vào cái gì nó thực tế hơn đi. Trong nguyên lý kinh tế học có một câu:



"Nguồn của cải là có giới hạn, bao gồm cả của cải do bạn làm ra và của cải bên ngoài cung cấp cho bạn"



Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên tui không có ý xúc phạm tác giả hay là xúc phạm những người hâm mộ quyển sách. Nhưng đó là ý kiến riêng để thể hiện bản ngã của bản thân, tương tự như cái ông bố giầu, con đừng có cùng kiệt đã dạy.



---------------------------------------------------------------------------------------

Thú vị thật! tui cảm giác thời cơ của mình còn nhiều quá nếu như đúng là nguồn của cải của bạn này nói là có giới hạn theo học thuyết kinh tế gì gì đó. Vì nếu nó giới hạn mà bạn không muốn sở hữu nó như cách bạn nói thì rõ ràng thời cơ để sở hữu nó dành cho người khác nhiều hơn.

Nói vui vậy thôi, đó là cách suy nghĩ của bạn. tui và tất cả những người khác tôn trọng cách suy nghĩ đó. Bởi vì, nó không ảnh hưởng gì tới tui cả, bạn giàu hay cùng kiệt tui không liên quan mà.

Nhưng nói rằng, Bill Gate làm chuyện vì để kiếm nhiều trước hơn thì quả thật tiếc cho bạn vừa quên mất những giá trị cảm xúc của chính bản thân mình khi làm 1 điều gì đó không vì trước như đam mê chẳng hạn. Cái mà những người giàu có thực sự muốn vươn tới không phải là tiền, mà là chính là bản ngã của họ. Họ làm chuyện tiếp tục bởi họ yêu quý những gì họ làm, dù nó đem lại trước bạc hay không, họ làm chuyện bởi họ muốn vươn tới 1 mục tiêu mới cho sự chiến thắng bản thân, họ làm chuyện bởi con người mà họ muốn trở thành chứ không phải những gì họ kiếm được. Và rất hay ho ở chỗ, khi con người ta làm chuyện bởi sở thích và đam mê thì trước tự nhiên sẽ đến.

Một nhân viên mà làm chuyện chỉ chực chờ đến ngày lĩnh lương e rằng hiệu quả công chuyện không thể bằng những nhân viên làm chuyện vì sự đam mê và nhiệt huyết.Chắc chắn là thu nhập của những người đó không có sự tăng trưởng, bản thân người đó cũng sẽ cảm giác không hài lòng và hạnh phúc. Và e là những người làm vì đồng lương cuối tháng đó không có nhiều đóng lũy cho xã hội bằng những người khác. Họ có lẽ chỉ yêu quý chính bản thân mình. Có lẽ không nên cổ vũ cho lối làm chuyện đó.

tui chắc chắn rằng, trong cuộc sống chúng ta, ai cũng mong muốn ngày một tốt đẹp hơn. Thu nhập cao hơn, thành công hơn, hay chí ít là hạnh phúc hơn. Bản thân bạn Member2006 chắc cũng có những mong muốn như vậy. Nhưng bạn hãy nhớ 1 điều: bạn muốn thay đổi cải hiện tại để trở nên tốt hơn chắc chắn bạn phải thay đổi ít nhất 1 điều gì đó trong cuộc sống của bạn, và cái tốt nhất là thay đổi cách nghĩ. Vì tất cả điều đều bắt nguồn từ suy nghĩ của chúng ta.

Albert Einstein định nghĩa về người điên: người điên là người suy nghĩ cũ hành động cũ nhưng cứ muốn có kết quả mới.







Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 02:33 ngày 05/02/2009





Bác vừa hiểu sai ý kiếm tìm sự giàu có của tui rồi đấy.

Khả năng của Bill Gate ở chỗ ông ta không cảm giác sự giới hạn trong cái gọi là cảm xúc của chuyện Kiếm tìm.



Sự đam mê của ông ta đến mức mà không thấy giới hạn, nên tui nói ông ta là người chưa tìm được giới hạn. Chính bác mới là người chưa đánh giá hết cái gì gọi là giới hạn của con người.



Bác mới chỉ vật chất hoá cái giầu ra đồng tiền. tui nói là Bill Gate giàu nhưng tui có nói là Giầu trước đâu. Ông ấy giàu tiền, giàu tài, và trí tuệ. Tại sao ông vẫn kiếm. Bởi ông chưa thoả mãn với giới hạn.



Trước khi viết sách dịch sách thì phải hiểu sách nói gì vừa nhé!!!



 

kudarka_1

New Member
Trích từ bài của Member2006 viết lúc 08:58 ngày 04/02/2009-]


Tóm lại là các bạn rỗi hơi đi đọc cuốn dạy con làm giàu. Ngay tên sách tui đã đếch thích đọc rồi.



Chẳng qua là thằng bố nó khoe với thằng con là bố giàu rồi, dạy con là khó làm giàu tương tự bố lắm. Thôi thì con cứ hưởng cái thu nhập thụ động "HÀNG GIỜ, HÀNG NGÀY, HÀNG THÁNG, HÀNG NĂM" là đủ rồi.



Ngày mai tớ mà giàu thì tớ sẽ viết một cuốn sách khác là "dạy bố của bố con làm giàu".



Thôi đi làm đi. Thay vào đó tập trung vào cái gì nó thực tế hơn đi. Trong nguyên lý kinh tế học có một câu:



"Nguồn của cải là có giới hạn, bao gồm cả của cải do bạn làm ra và của cải bên ngoài cung cấp cho bạn"



Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên tui không có ý xúc phạm tác giả hay là xúc phạm những người hâm mộ quyển sách. Nhưng đó là ý kiến riêng để thể hiện bản ngã của bản thân, tương tự như cái ông bố giầu, con đừng có cùng kiệt đã dạy.



---------------------------------------------------------------------------------------

Thú vị thật! tui cảm giác thời cơ của mình còn nhiều quá nếu như đúng là nguồn của cải của bạn này nói là có giới hạn theo học thuyết kinh tế gì gì đó. Vì nếu nó giới hạn mà bạn không muốn sở hữu nó như cách bạn nói thì rõ ràng thời cơ để sở hữu nó dành cho người khác nhiều hơn.

Nói vui vậy thôi, đó là cách suy nghĩ của bạn. tui và tất cả những người khác tôn trọng cách suy nghĩ đó. Bởi vì, nó không ảnh hưởng gì tới tui cả, bạn giàu hay cùng kiệt tui không liên quan mà.

Nhưng nói rằng, Bill Gate làm chuyện vì để kiếm nhiều trước hơn thì quả thật tiếc cho bạn vừa quên mất những giá trị cảm xúc của chính bản thân mình khi làm 1 điều gì đó không vì trước như đam mê chẳng hạn. Cái mà những người giàu có thực sự muốn vươn tới không phải là tiền, mà là chính là bản ngã của họ. Họ làm chuyện tiếp tục bởi họ yêu quý những gì họ làm, dù nó đem lại trước bạc hay không, họ làm chuyện bởi họ muốn vươn tới 1 mục tiêu mới cho sự chiến thắng bản thân, họ làm chuyện bởi con người mà họ muốn trở thành chứ không phải những gì họ kiếm được. Và rất hay ho ở chỗ, khi con người ta làm chuyện bởi sở thích và đam mê thì trước tự nhiên sẽ đến.

Một nhân viên mà làm chuyện chỉ chực chờ đến ngày lĩnh lương e rằng hiệu quả công chuyện không thể bằng những nhân viên làm chuyện vì sự đam mê và nhiệt huyết.Chắc chắn là thu nhập của những người đó không có sự tăng trưởng, bản thân người đó cũng sẽ cảm giác không hài lòng và hạnh phúc. Và e là những người làm vì đồng lương cuối tháng đó không có nhiều đóng lũy cho xã hội bằng những người khác. Họ có lẽ chỉ yêu quý chính bản thân mình. Có lẽ không nên cổ vũ cho lối làm chuyện đó.

tui chắc chắn rằng, trong cuộc sống chúng ta, ai cũng mong muốn ngày một tốt đẹp hơn. Thu nhập cao hơn, thành công hơn, hay chí ít là hạnh phúc hơn. Bản thân bạn Member2006 chắc cũng có những mong muốn như vậy. Nhưng bạn hãy nhớ 1 điều: bạn muốn thay đổi cải hiện tại để trở nên tốt hơn chắc chắn bạn phải thay đổi ít nhất 1 điều gì đó trong cuộc sống của bạn, và cái tốt nhất là thay đổi cách nghĩ. Vì tất cả điều đều bắt nguồn từ suy nghĩ của chúng ta.

Albert Einstein định nghĩa về người điên: người điên là người suy nghĩ cũ hành động cũ nhưng cứ muốn có kết quả mới.







Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 02:33 ngày 05/02/2009
 

Clerk

New Member
Tóm lại là các bạn rỗi hơi đi đọc cuốn dạy con làm giàu. Ngay tên sách tui đã đếch thích đọc rồi.



Chẳng qua là thằng bố nó khoe với thằng con là bố giàu rồi, dạy con là khó làm giàu tương tự bố lắm. Thôi thì con cứ hưởng cái thu nhập thụ động "HÀNG GIỜ, HÀNG NGÀY, HÀNG THÁNG, HÀNG NĂM" là đủ rồi.



Ngày mai tớ mà giàu thì tớ sẽ viết một cuốn sách khác là "dạy bố của bố con làm giàu".



Thôi đi làm đi. Thay vào đó tập trung vào cái gì nó thực tế hơn đi. Trong nguyên lý kinh tế học có một câu:



"Nguồn của cải là có giới hạn, bao gồm cả của cải do bạn làm ra và của cải bên ngoài cung cấp cho bạn"



Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên tui không có ý xúc phạm tác giả hay là xúc phạm những người hâm mộ quyển sách. Nhưng đó là ý kiến riêng để thể hiện bản ngã của bản thân, tương tự như cái ông bố giầu, con đừng có cùng kiệt đã dạy.

 

Andrew

New Member
Sẽ copy và in thành tập để đọc lại.

Bạn nói y như anh Lê Hoài Bắc_hay bạn là anh ta? Many thanks!



 

may_chui_tao

New Member
Thank bạn! Nhưng mình không phải là nhân vật mà bạn vừa nói. Mình chỉ là người đang rèn luyện theo những gì mình cảm nhận là phù hợp theo cuốn sách mà thôi. Bản thân mình vừa trải qua cả sự thành côn lẫn thất bại nên muốn sẻ chia cảm nhận thực với tất cả người. Thành công thì thật tuyệt cú cú vời, thất bại thì không tuyệt cú cú vời như vậy nhưng đúng là khi con người gặp thất bại, anh ta sẽ trưởng thành hơn. tui rất thích quan điểm của Harv Eker: Khi bạn chưa thành công, giàu có thì có nghĩa rằng có điều gì đó bạn chưa biết. Và bản thân tui thấy, cái mà tui chưa biết lớn nhất, cái mà hạn chế khả năng và sự thành công của tui chính là bản thân mình. Mọi cái mình đánh giá là đúng vẫn còn thiếu 1 điều gì đó khiến mình không thành công. Khi đọc lần đầu tiên cuốn sách này, tui chỉ nghĩ đơn giản nó là 1 cuốn sách hay. Nhưng khi đọc đến lần thứ 2 tui cảm nhận dần dần cái mà tác giả muốn gửi gắm. Đến bây giờ tui không nhớ mình vừa đọc bao nhiêu lần cuốn sách này nữa. tui chỉ biết rằng, tui tin vào bản thân nó bằng tất cả trải nghiệm từ thành công lẫn thất bại của tôi. tui tin là nếu mình thực sự có đủ vũ khí thôi chưa đủ, còn phải trang bị 1 tâm lý đúng nữa mới có thể chiến thắng, và chiến thắng quan trọng nhất là chiến thắng chính bản thân mình.

Đằng nào thì bạn cũng chết, quan trọng là bạn chết như thế nào. Chết trong sự thanh thản hay chết trong nuối tiếc. Bản thân tui thì chưa làm được nhiều cho cuộc sống, những người xung quanh tôi, nhưng tui tin rằng, dù ngay ngày mai, cuộc sống của tui không còn tồn tại, thì tui vẫn trả toàn thanh thản vì tui đã, đang và luôn luôn làm hết khả năng của mình để bản thân mình và những điều xung quanh trở nên tốt đẹp hơn.

tui thích câu nói: Mọi thứ không có gì là đúng hay sai, tốt hay xấu, tất cả chỉ là do suy nghĩ của chúng ta gắn cho nó mà thôi.









 
tui tin chắc rằng nếu từ đầu mục tiêu của chúng ta là làm ra (tạo) ra thu nhập thụ động thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người có lựa chọn khác với công chuyện hiện tại. Như vậy không có nghĩa là vừa muộn, bởi người sáng lập ra KFC bắt đầu kinh doanh gà rán lúc ông hơn 60 tuổi cơ mà, chúng ta luôn có thể bắt đầu. Hãy tự kinh doanh, hãy chọn cho mình 1 sản phẩm, 1 dịch vụ, hay 1 đối tác phù hợp nhất mà bạn có thể chọn, nhưng đừng bào giờ dốc toàn bộ trước của mình vào đó và đừng bỏ chuyện để làm kinh doanh khi bạn chưa thực sự sẵn sàng đối mặt với chuyện phá sản hãy làm vào thời (gian) gian rỗi, vì tui biết cảm giác phá sản chẳng ngọt ngào gì. Hãy làm theo lý thuyết bước nhỏ của Robert Kyosaki. Đầu tiên là 1 sau đó hãy nhân lên thành 1 hệ thống.

Người giàu luôn nghĩ dài hạn. Họ luôn cân bằng giữa các khoản chi tiêu thụ hưởng hiện tại với các khoản đầu tư cho tự do của tương lai.Trong khi người cùng kiệt chỉ nghĩ đến chuyện trước mắt, có vài đồng là cảm giác nó bứt dứt phải tiêu hết.Họ lái cuộc đời mình theo những thoả mãn tức thời. Sau đó biện hộ:" Làm sao mà tui có thể suy nghĩ về ngày mai, khi mà trước của tui chỉ vừa đủ để tồn tại hôm nay?" Vấn đề nằm ở chỗ, cuối cùng thì cái ngày mai sẽ trở thành " Hôm nay" và bạn lại nhắc lại chính câu nói đó.

Thật trớ trêu là người giàu có luôn là người chi tiêu ít hơn rất nhiều số trước họ có thể kiếm ra trong khi đó người cùng kiệt lại thường chi tiêu hết hay có khi nhiều hơn cả những gì họ có thể kiếm được. Sau đó thì ngồi hát bài :" Liên khúc nghèo" và oán trách.

Người giàu bắt đồng trước làm chuyện chăm chỉ cho mình bằng cách liên tục tích luỹ các tài sản để làm ra (tạo) ra thu nhập thụ động. Trong khi người cùng kiệt luôn mua sắm để thoả mãn cái tui cá nhân, thường là những thứ sẽ mất giá trị dần theo thời (gian) gian. Và biến mình thành nô lệ của đồng tiền.

Hãy nhớ, mỗi đồng trước là 1 tên nô lệ của bạn, bạn chỉ có tự do khi biết huấn luyện nô lệ của mình biết cách kiếm tiền. Hãy tự kinh doanh và dành thời (gian) gian học hỏi về các phương pháp đầu tư ( tui hay gọi đó là các phương pháp trước đẻ ra trước ). Đó chính là các kỹ năng mà bạn cần để có thể bắt trước làm chuyện cho mình. Đây là loại đòn bẩy cực kỳ uy lực để bạn có thể thực sự giàu có.



 

toan_noucamp

New Member
infrantryno1 :

Chúc mừng bạn! Những điều bạn làm khiến tui hết sức ngưỡng mộ.RK vạch ra cho chúng ta con đường hay là các giải pháp làm giàu, còn Harv Eker cho chúng ta cách để có thể có 1 kế hoạch tài chính trong tâm thức và các phương pháp thay đổi suy nghĩ như những người giàu và thành công. Bạn sẽ đạt được ước mơ của mình, và hãy đừng thôi mơ ước nhé.





 

hoatinhyeu_1001

New Member
Dù mới chỉ đọc qua bài viết của bạn homebusiness mình vừa thấy là bạn có một sự nhiệt thành rất lớn với topic này, mong mỏi những ai đam mê kinh doanh, quan tâm đến kinh tế có thể nhận thức ra những điều hết sức đơn giản nhưng lại vô cùng quan trọng này. Mình hết sức cổ vũ bạn tiếp tục viết.

Một số bạn cho dù vô tình hay cố ý cho rằng bài viết trên của bạn homebusiness là không cần thiết thì mong rằng các bạn cũng đừng lũy ý làm gì, làm mất lòng nhiệt tình vốn có từ đầu của bạn ý.



HAPPY NEW YEAR ! Năm mới, thách thức mới, thành công mới. Chúc chủ topic mạnh khỏe, viết được nhiều bài viết có giá trị trong box này.



UP, UP, UP. các bạn quan tâm thì cổ vũ cho chủ topic nào. (^_^)



 

nguoitanoi

New Member
Chào cả nhà! Chúc cả nhà 1 năm mới nhiều thắng lợi mới!

HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 15

NGƯỜI GIÀU LÀM CHO TIỀN CỦA HỌ LÀM VIỆC CHO MÌNH

NGƯỜI NGHÈO LÀM VIỆC CHĂM CHỈ VÌ TIỀN CỦA HỌ

Hầu hết tất cả người đều được lập trình là làm chuyện chăm chỉ. Làm chuyện chăm chỉ là điều rất quan trọng, chỉ có điều làm chuyện chăm chỉ vì điều gì thì tất cả người lại thường không để ý tới. Điều này rất quan trọng, vì làm chuyện chăm chỉ không thôi thì sẽ không bao giờ giàu có được.

Có thật là làm chuyện chăm chỉ thì sẽ không bao giờ giàu có được chăng? Mọi người vẫn thường truyền tụng 1 câu nói là: Thiên tài chỉ có 1 % là bẩm sinh thôi, còn 99% là sự cần cù chăm chỉ.

Tiếc là câu nói đó cần hiểu rõ hơn 1 chút nữa. Bạn hãy nhìn ra thế giới xung quanh bạn mà xem. Có hàng triệu, hàng tỷ người đang làm chuyện quần quật suốt cả ngày, có những người cả đêm đấy thôi, nhưng có bao nhiêu người trong số họ thực sự giàu có? Phần lớn là không giàu có. Vậy thì tại sao? Họ cũng làm chuyện chăm chỉ cơ mà? Ngược lại bạn thấy ai hay tha thẩn ở các câu lạc bộ thể thao ngoài trời để chơi golf, tennis hay bơi thuyền? Ai dành các ngày trong tuần để mua sắm, ai dành nha nhiều tuần để đi nghỉ mát? Đó là những người giàu. Vậy rõ ràng họ không làm chuyện chăm chỉ bằng bạn, bằng hầu hết những người trên thế giới. ( Mặc dù đó là kết quả của một sự nỗ lực hơn cả sức mình của họ trong quá khứ, nhưng hiện tại, họ thực sự không chăm chỉ bằng bạn) Sự khác nhau nằm ở chỗ: người cùng kiệt làm chuyện chăm chỉ vì tiền, Còn người giàu làm chuyện để khiến cho trước của họ làm chuyện chăm chỉ cho họ.

Như vừa nói ở những phần trước: Đòn bẩy tài chính là 1 dạng đòn bẩy cực kỳ có uy lực, nó khiến cho bạn làm ít hơn mà vẫn có thể hưởng nhiều hơn. Trong cuốn người giàu nhất thành Babilon người ta ví mỗi đồng trước như 1 tên nô lệ của bạn, nó chăm chỉ làm chuyện kiếm trước cho bạn mà không hề than vãn, oán trách hay đòi tăng lương, hay mệt mỏi hay phải ăn uống. Nó sẽ kiếm về cho bạn những đồng trước khác mà không lấy đi công sức và thời (gian) gian của bạn.

Cho nên câu nói :" Bạn kiếm nhiều trước không quan trọng, quan trọng là bạn biết giữ trước và bắt nó làm chuyện cho mình." luôn luôn đúng. Bạn có 10triệu tên nô lệ mỗi tháng vì sự chăm chỉ của bạn, nhưng sau đó bạn lại đem những tên nô lệ của mình đi cho không hay bảo nó đi làm chuyện cho người khác. Cuối cùng, đến hết đời bạn cũng chẳng lúc nào có tên nô lệ nào cả, và bạn bỗng dưng thấy mình trở thành nô lệ của chính đồng trước của mình. Bạn đóng thuế có nghĩa là bạn cho nô lệ của mình đi làm chuyện cho chính phủ, bạn tiêu trước có nghĩa bạn cho nô lệ của mình làm chuyện cho người khác. Vì vậy hãy cân nhắc mỗi lần bạn tiêu tiền, vì điều đó có nghĩa là bạn đang sử dụng nô lệ của mình.

Chính vì vậy, bạn hãy nhớ về cách quản lý trước bạc hết sức đơn giản mà hiệu quả của Harv trong hồ sơ thịnh vượng 14 để tích luỹ cho mình nhiều tên nô lệ, bạn mới có thể giàu có được.

Người giàu họ làm chuyện thông minh hơn những người cùng kiệt đó là điều chắc chắn, bởi vì họ biết bắt đồng trước làm chuyện cho họ, còn người cùng kiệt thì không những không mà còn làm chuyện vì trước của họ.

Khi số nô lệ của bạn đủ lớn, bạn sẽ đạt được cái gọi là: Tự do tài chính. Theo Harv tự do tài chính là: " Đó là khả năng bạn sống 1 cuộc sống của bạn mong muốn mà không phải làm chuyện hay lệ thuộc tài chính vào người khác."

Nếu cuộc sống mong muốn của bạn có những mong muốn, sở thích không phải dùng tới tiền, hay ít dùng tới tiền, thì bạn sẽ dễ dàng đạt được tự do tài chính, còn nếu mong muốn của bạn phải chi nhiều trước thì bạn sẽ phải phấn đấu lâu hơn. Chính vì thế trong trò chơi của RK: Cashflow những người có thu nhập thấp, thường có những khoản chi tiêu nhỏ, sở thích bình dị, cho nên họ dễ đạt được từ do tài chính hơn những người có thu nhập cao, có đời sống cao như bay công, luật sư, bác sỹ... Riêng cá nhân tôi, tui có những mong muốn khá tốn trước vì vậy tui đặt mục tiêu cho mình là đến 35 tuổi tui sẽ đạt được điều đó.

Và bạn biết rồi đấy, để có thể có được tự do tài chính, chúng ta phải có đủ số thu nhập thụ động hàng tháng bằng với nhu cầu chi tiêu của bạn, mà thu nhập thụ động có 3 nguồn: Bất động sản cho thuê, cổ tức ( Tài sản giấy ), công chuyện kinh doanh.

Tuy nhiên, đa số tất cả người thấy khó khăn cho chuyện có thể làm ra (tạo) ra thu nhập thụ động, có 3 lý do khiến tất cả người thấy như vậy:

1. Do suy nghĩ của bạn vừa được định hình trong tâm thức, hay nói cách khác là bạn vừa bị cài đặt trong đầu mình như vậy một cách vô tình và cả cố ý ( Cố ý là do những người vừa trưởng thành không chịu học hỏi nhìn nhận những cái mới, hay đứng ra 1 vị trí khác để nhìn lại 1 vấn đề ). Bạn thử nghĩ lúc còn nhỏ, khi bạn cần tiền, bạn chắc chắn sẽ phải xin phụ huynh, có phụ huynh nào nói với bạn rằng: OK, con cần 1 triệu phải không? Ta cho con vay 10 triệu, hãy ra ngoài và kiếm về khoản thu nhập thụ động 1 triệu, rồi lấy trước đó mà tiêu. Không bao giờ có chuyện đó, mà thường là họ cho con cái tiền, hay là chí ít hỵo cũng chỉ nói được rằng: mày kiếm trước lấy mà tiêu.

Thu nhập thụ động, chưa bao giờ được họ cài đặt vào đầu bạn, nên bạn không có khái niệm đó trong đầu cũng phải thôi. Cho nên khi nghĩ đến chuyện cần tiền, bạn chỉ biết đi kiếm tiền, không nghĩ xa hơn được.

2. Đa số chúng ta không bao giờ được dạy về cách làm ra (tạo) ra thu nhập thụ động, cả tại nhà, lẫn trong trường học, hay ngoài xã hội.

Trong trường, chẳng có môn nào nói về thu nhập thụ động cả, ngay cả các trường kinh tế, họ cũng chỉ cố gắng đào làm ra (tạo) ra các nhân viên thôi, mà nhân viên thì bạn biết đấy, là 1 công cụ cho xã hội sử dụng, hay nói 1 cách thẳng thắn hơn là 1 công cụ cho những người có trước sử dụng.

Ngoài xã hội, trước đây chẳng có công ty nào xui nhân viên mình giỏi lên để đầu tư cùng họ, mà họ toàn xui bạn giỏi hơn để làm nhân viên cao cấp hơn cho họ. Bây giờ, khi chuyện cổ phần hoá diễn ra mạnh mẽ, các nhân viên có thời cơ sở hữu một phần công ty, nhưng họ chẳng bao giờ muốn thế, chẳng qua họ chỉ là nạn nhân của quá trình gọi vốn của các chủ doanh nghiệp, họ không có thời cơ hợp tác bình đẳng như các nhà đầu tư thực sự. Họ được trả 1 phần lương bằng cổ phiếu, nếu công ty làm ăn tốt thì họ có thể bán cổ phiếu lấy trước ( Thường thế ), còn công ty phá sản , họ mất trắng. Dù sao như vậy cũng vẫn hơn là không bao giờ được làm chủ.

Những ai có mong muốn làm chủ, thường thì cũng chỉ bật ra mở cho mình 1 doanh nghề nho nhỏ, 1 cửa hàng nho nhỏ, chứ chưa thực sự biết biến chúng thành 1 hệ thống kiếm trước như những chủ doanh nghề thực sự, và thường thì cuộc sống họ có nhiều sóng gió và khá vất vả mặc dù, có thể thu nhập của họ có thể khá cao, nhưng bạn biết rồi đấy, thu nhập cao không có nghĩa là có thể giàu có.

3. Lý do cuối cùng: thường thì chúng ta không bao giờ được tiếp cận hay được gợi ý về thu nhập thụ động và đầu tư, cho nên chúng ta không quan tâm nhiều đến nó. Chúng ta vừa để nghề nghề và các lưạc chọn kinh doanh của mình lệ thuộc vào thu nhập từ làm chuyện nên mục tiêu của tất cả người không phải làm chuyện để làm ra (tạo) ra thu nhập thụ động.



 

do.tuan79

New Member
Quá hay! Đây là những gì mình đang cố gắng thực hiện! Mình vừa đọc RK, một ông thầy hơn hẳn những ông thầy khác.

Mình đầu tư mua tài sản từ năm 1 ĐH, bây giờ là năm 4, mình vừa có khoảng 1 tỷ nếu đổi ra tiền.

Với những lý thuyết mà bạn nhắc lại cho mình một lần nữa, mình tin sau 4 năm nữa, mình sẽ khác!

Ah, nói thêm với các bạn, mình bắt đầu bằng zero, lúc nhập học ĐH mình có 600.000 đ để đóng tièn ở KTX trong 5 tháng và HP 1 tháng, cộng với trước ăn!







Được infrantryno1 sửa chữa / chuyển vào 02:54 ngày 19/01/2009
 
Có lẽ khi tất cả người đọc sách "chiến tranh trước tệ" Sẽ có con mắt nhìn khác về : Bí quyết làm giàu của các nhà tỷ phú!



Mình là độc giả muốn trao đổi với tất cả người về sách này tại

http://www2.Ketnooi.com/forum/f_45/1132881.ttvn



 

yuumi_yuumiko

New Member
HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 14:

NGƯỜI GIÀU QUẢN LÝ TỐT TIỀN CỦA HỌ.

NGƯỜI NGHÈO KHÔNG BIẾT QUẢN LÝ TỐT TIỀN CỦA HỌ.

Bản thân tôi, và những người mà tui đã từng nhìn thấy, kể cả gia đình tui đã từng có những lúc thăng hoa về khả năng kiếm tiền. Bố tui đã từng có những lúc vàng kiếm hàng đấu trong cái thời (gian) bao cấp mỗi nhà chỉ được phát phiếu mua vài cân thịt 1 tháng. Cuối cùng, tất cả đều vừa biến mất. Bản thân tui đã từng có những lúc kiếm trước nhiều hơn những người bạn của mình gấp 10 cho đến 15 lần thu nhập của những người bạn cùng trang lứa được coi là có thu nhập cao, và cuối cùng thì cũng chẳng có khoản tích luỹ nào đáng kể cả. Kể cả những người mà tui đã từng gặp, họ có thu nhập rất cao, nhưng cho đến hiện tại, họ cũng chưa có số má gì trong cuộc sống cả. Nguyên nhân vì sao?

Nguyên nhân chủ yếu là tui và tất cả người hầu hết chưa có khái niệm quản lý tài chính thực sự trong đầu, chứ chưa nói đến chuyện quản lý tài chính 1 cách hiệu quả. Mọi người mới chỉ được trang bị các kỹ năng kiếm trước chứ chưa được trang bị kỹ năng giữ trước và bắt đồng trước sinh sôi nảy nở 1 cách mạnh mẽ. tui kiếm 1 đồng, tui tiêu 1 đồng, tui kiếm 10 đồng tui tiêu 10 đồng. Kể cả cho đến khi tui đã có ý thức dùng trước của mình để đầu tư kinh doanh hay làm ăn thì tui vẫn luôn bị thất bại. Chỉ đơn giản bởi vì tui chưa có thói quen để quản lý trước của mình một cách hiệu quả.

Sau khi tui đọc cuốn sách: " Người giàu nhất thành Babilon" Với 7 bước làm giàu hiệu quả, tui đã áp dụng nó. tui vừa có những tiến bộ nhất định, tui đã lại có một số trước nhất định, tui lại có thể đầu tư. Nhưng cuối cùng, tui vẫn thất bại. tui không nói đó là những bước làm giàu không ra gì, nó thực sự rất hiệu quả. Chỉ tại tôi, chưa thực sự chuẩn bị cho mình 1 kế hoạch tài chính đủ lớn trong tâm thức, tui luôn cho rằng, trước bạc là vật ngoại thân ( Giống hệt trong những cuốn truyện kiếm hiệp mà tui đã từng rất thích trước đây ). Cho nên, có bao nhiêu tiền, theo thói quen, tui đã lại làm mất chúng mà không hề thấy xót. Đương nhiên, tui đã phải chịu hậu quả của chuyện đó, tui đã trải qua những ngày tháng khốn cùng cùng đủ để thấy giá trị của đồng tiền, đủ để thấy giá trị của chuyện quản lý tiền. Nó bây giờ không còn là chuyện khiến tui ngại, khiến tui cảm giác rắc rối nữa, mà nó bg là 1 nghĩa vụ với bản thân tôi, và tui đã dần dần thích nó. Quản lý trước không hề phức tạp như cách làm của các kế toán, hay các nhà quản lý tài chính.



Thực ra tất cả những thói quen liên quan đến trước bạc được hình thành trong quá trình sống của chúng ta trước đây. Và để thay đổi được điều đó, bạn phải rèn luyện.

Người cùng kiệt thường trốn tránh hay không biết quản lý trước của mình. họ cho rằng, như vậy là họ bị mất tự do, lúc nào cũng chỉ tiền, trước và tiền. Nhưng 1 thực tế cho thấy quản lý trước không hề hạn chế tự do của tất cả người, khi bạn thành thạo và biến chuyện quản lý trước thành 1 thói quen, nó không hề gây khó chịu cho bạn. Không những thế, nó còn đem lại cho bạn sự tự do tài chính thực sự, nó cho phép bạn có 1 cuộc sống giàu có mà không còn phải làm chuyện nữa.

Khi nói tới quản lý trước bạc, nhiều người hay biện minh rằng: "tui không có nhiều trước đến nỗi phải quản lý" hay: "Khi nào có nhiều trước tui sẽ bắt đầu quản lý chúng" Đa phần là như vậy. Điều đó thực sự là rất vô lý và rất thiếu thực tế. Bạn thử ví dụ trước bạc như nhân viên của bạn xem, nếu bạn chưa từng quản lý 1 nhân viên nào, liệu sếp của bạn có giao chuyện quản lý nhân sự cho bạn? Việc nói rằng: tui sẽ thực sự quản lý trước của mình ngay khi tui kiếm được nhiều trước chẳng khác gì chuyện " tui sẽ bắt đầu tập luyện và ăn kiêng để giảm cân khi tui xuống được 10 kg"

1 điều chắc chắn rằng: Khi bạn bắt đầu quản lý tiền, thì bạn sẽ có nhiều tiền. Bạn phải có kỹ năng quản lý số trước nhỏ trước khi bạn có số trước lớn. hãy nhớ, chúng ta là làm ra (tạo) hoá của những thói quen, và vì thế: THÓI QUEN QUẢN LÝ TIỀN BẠC CỦA BẠN QUAN TRỌNG HƠN SỐ TIỀN.

Phương pháp quản lý trước đơn giản của Harv:

Hãy mở 1 tài khoản cá nhân, hãy tách riêng nó ra đặt cho nó 1 cái tên là tài khoản " Tự do tài chính". Hãy trích 10% tất cả khoản thu sau thuế của bạn để bỏ vào đó. Số trước trong tài khoản này chỉ được sử dụng trong chuyện đầu tư và mua tài sản, cái mà có thể sinh ra cho bạn thu nhập thụ động. Đây chính là con gà đẻ trứng vàng của bạn, khi bạn bắt đầu có tài sản, thu nhập của bạn sẽ tăng trưởng 1 cách nhanh chóng mà bạn không hề mất thời (gian) gian và công sức với nó. Bạn sẽ không bao giờ còn phải lo đến chuyện túng thiếu kể cả khi khủng hoảng tài chính toàn cầu xảy ra, hay khi bạn thất nghiệp. Nhiều người cho rằng, trước còn chẳng đủ tiêu, lấy trước đâu mà bỏ vào đó. Thực tế đó là 1 thói quen suy nghĩ sai lầm. Trước đây, tui cho rằng, mỗi tháng tui phải tiêu ít nhất 7 triệu 1 tháng cho nhu cầu thiết yếu của cá nhân mình, nhưng thực tế khi rơi vào tình trạng túng quẫn, thực tế cho thấy tui chỉ tiêu hết 1.700.000/tháng mà tui vẫn sống, sinh hoạt, đi làm 1 cách bình thường. Bạn hãy thực sự kiên quyết bỏ ra 10% thu nhập của bạn cho tài khoản tự do tài chính của mình bạn sẽ thấy rằng thực tế bạn tiêu ít hơn những gì bạn nghĩ cho các nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống của bạn.

Bản thân tôi, tui nói rằng: Quả thực rất khó có thể quản lý tài chính khi mình còn đang phải vay nợ, nhưng không, không hề khó 1 chút nào, vì sao? Vì như vừa nói, thói quen quản lý trước bạc quan trọng hơn số tiền. tui đi vay thêm trước để quản lý, thay vì tui vay 1triệu để sống, tui cố gắng vay nhiều hơn để quản lý nó. Và thực tế minh chứng: Khi bạn thực sự biết quản lý tiền, trước bạc nó sẽ đến.

Thêm vào tài khoản tự do tài chính, hãy mua thêm 1 con lợn đất, hãy đặt tên cho nó là hũ tự do tài chính: Hãy bỏ vào đó hàng ngày những đồng bạc lẻ, hay tất cả trước lẻ của bạn. Số trước bao nhiêu không quan trọng, nhưng hình thành thói quen này rất quan trọng. Bạn cứ làm đều đặn như vậy 1 vài tháng, bạn sẽ thấy thực sự hiệu quả, tất cả thứ trở nên dễ dàng và bạn sẽ yêu thích nó, vì nó vừa trở thành thói quen của bạn.

Hãy trích tiếp 10% thu nhập sau thuế của mình dành cho chuyện tiêu xài, giải trí và vui chơi. Chắc hẳn sẽ có rất nhiều người ngạc nhiên về điều này. Nhưng thực tế là nên như vậy.

Thứ nhất, bạn sẽ cân bằng được cuộc sống của mình, bạn không thể cắm đầu vào chuyện kiếm trước mà không hề lo đến chuyện bạn hưởng thụ 1 phần từ công sức đó của bạn, cuộc sống của bạn sẽ thật tệ hại. Bởi con người, không ai biết ngày mai sẽ xảy ra cái gì, nhỡ đâu, bạn sẽ không bao giờ còn được hưởng thụ nữa thì sao. Câu trả lời là hãy hưởng thụ ngay từ hôm nay. Nhưng nhớ là, chỉ 10% thôi đấy. Số trước này bạn phải giải ngân hết mỗi tháng. Hãy đi píc níc cùng bạn bè, hãy đặt các tour sang trọng nếu bạn thích du lịch. Hãy dùng bữa tối thật sang trọng, lãng mạn tại 1 nhà hàng nổi tiếng với người yêu. Hãy làm những điều gì đó thật đặc biệt thật sang trọng đối với bạn. hãy nuông chiều mình. Quan trọng là, khi chúng ta làm quen với chuyện này, chúng ta cảm giác yêu bản thân mình hơn, chúng ta cảm giác mình giàu có hơn, thói quen này sẽ giúp bạn có 1 cuộc sống thực sự giàu có và thoải mái.

Bên cạnh 2 tài khoản này, bạn hãy tiếp tục hình thành 4 tài khoản nữa:

10% cho tài khoản tiết kiệm dài hạn dành để chi tiêu. Nhưng bạn phải nhớ, đây không phải là tkhoản dành cho những rủi ro hay bất trắc của bạn xảy ra đâu nhé, vì nếu bạn có tkhoản đó, hay bạn làm ra (tạo) lập thói quen tiết kiệm để đềphòng chốngrủi ro, thì theo đúng quy luật, rủi ro sẽ đến. Hãy thuần tuý là chi tiêu, có thể là lúc rủi ro, có thể là chi tiêu thông thương với những cái lớn....

10% Cho tài khoản tự giáo dục, học hành của bạn. Bạn có tài khoản này rồi, bạn sẽ không bao giờ phải cân nhắc chuyện tham gia các khoán đào làm ra (tạo) tốn tiền, hay các chương trình hội thảo của các triệu phú. Hãy luôn trau dồi học hỏi, bởi những gì bạn đang có không bao giờ là đủ, hãy học hỏi thêm.

50% Cho tài khoản các nhu yếu phẩm, các nhu cầu cần thiết của bạn.

10% Cho quỹ từ thiện cá nhân, hãy cho đi 10% bạn có. Bởi chúng ta đang sống trong quy luật của cho nhận, bạn chỉ muốn nhận mà không cho thì e rằng, một lúc nào đó, bạn sẽ mất đi những gì bạn có, hay ít nhất là ý nghĩa cuộc sống của bạn. Hãy có lòng trắc ẩn, hãy biết rằng, cuộc sống có rất nhiều con người không được may mắn như chúng ta, hãy dành 1 chút sự quan tâm tới họ, hãy cho đi bạn sẽ thấy lòng mình thật thanh thản.

Kiếm nhiều trước không quan trọng, quan trọng là có thói quen quản lý chúng.

Hãy nhớ: " hay là bạn kiểm soát tiền, hay là chúng sẽ kiểm soát bạn".

Khi bạn học được cách quản lý trước của mình, tất cả thứ trong cuộc sống của bạn sẽ được nâng cao.







 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top