year_oflove

New Member
Tất cả những truyện cười dưới đây được mình sưu tầm từ nhiều nguồn như trên internet, sách, báo,... và vừa được mình biên tập lại cho phù hợp với tất cả lứa tuổi
Đảm bảo cười ra nước mắt nếu đọc lầu đầu tiên! Mình không phải là người nghĩ ra những truyện cười này nên khỏi cần thank!
Bài viết này không phải là copy của người khác đâu nha (thực ra là mình copy từ website của mình)!

Xin mở đầu bằng một truyện mà mình thấy không thể không cười
____________________________________________
**
Một người đi du lịch dừng lại trước một nông trại, anh ta hỏi bác nông dân:
- Mỗi ngày con bò của ông cho bao nhiêu lít sữa?
- Anh hỏi con đen hay con trắng?
- Ví dụ con trắng.
- 10 lít
- Thế còn con đen?
- Cũng 10 lít.
- Vậy ông cho chúng ăn gì?
- Anh hỏi con đen hay con trắng?
- Chẳng hạn con trắng.
- Cỏ linh lăng.
- Thế còn con đen?
- Cũng cỏ linh lăng
- Này ông, nếu hai con bò này cái gì cũng tương tự nhau thì tại sao ông phải hỏi tui con đen hay con trắng?
- Vì con trắng là của tôi
- À thì ra là thế, thế còn con đen?
- Cũng của tôi!
_____________________________________

Bắt đầu nhé
Truyện vui sưu tầm: kienyk

**
Đi lạc xa nhà

Một chiếc xe cảnh sát dừng lại trước ngôi nhà của cụ bà Bessie, cụ ông Morris được đưa ra khỏi xe.
Viên cảnh sát lịch sự giải thích rằng người đàn ông già cả này kể rằng ông ấy bị lạc ở công viên và bất thể tìm được được đường về nhà. "Ôi ông Morris", bà Bessie kêu lên, "30 năm nay ông vừa đi dạo ở công viên đó rồi! Làm sao ông lạc được chứ?". Cụ ông nghiêng sát người vào cụ bà để viên cảnh sát bất nghe được rồi thầm thì: "tui bất đi lạc... hừ... hừ... tui chỉ quá mệt bất tự đi bộ về được thôi".

**
Nỗ lực bắt thỏ

Sở cảnh sát Los Angeles (LAPD), Cục điều tra liên bang (FBI) và cơ quan tình báo trung ương Mỹ (CIA) đang cố gắng chưng tỏ rằng mình giỏi nhất trong lĩnh vực truy bắt tội phạm. Tổng thống quyết định tổ chức một cuộc thi. Ông thả một con thỏ vào rừng và yêu cầu 3 cơ quan này phải bắt bằng được con thỏ.
CIA vào cuộc. Họ cắt đặt người cung cấp tin tức về động vật trong khắp khu rừng. Họ nghi ngờ từng cái cây và đặt dấu hỏi trước cả những nhân chứng không cơ. Sau 3 tháng với một cuộc điều tra rộng lớn khắp, họ kết luận rằng con thỏ bất tồn tại.
FBI vào cuộc. Sau 2 tuần bất tìm được manh mối, họ đốt khu rừng, giết tất cả thứ trong đó, kể cả con thỏ, bất một lời xin lỗi.
LAPD vào cuộc. Họ ra đi và trở về sau 2 giờ cùng hồ với một con gấu đang kiệt sức. Con gấu la lên: "Thôi được! Thôi được! tui là thỏ! tui là thỏ!".

**
Đột nhập

Một người đàn ông đến Sỏ Cảnh sát với mong muốn được nói chuyện với tên trộm vừa đột hập nhà ông ta đêm hôm trước.
- Ông sẽ có thời cơ đó trước toà - người cảnh sát trực ban trả lời.
- Không, không, không! - người đàn ông kêu lên đầy đau khổ - tui muốn biết rằng làm sao hắn ta vào được nhà mà bất cần đánh thức vợ tôi. tui vừa cố gắng làm điều đó bao nhiêu năm nay mà bất được!

**
Lý do

Cảnh sát bắt một xe dừng lại trên đường cao tốc do chạy quá tốc độ. Khi anh hỏi bằng lái xe, người lái xe phản đối, "Quá tốc độ ư??? Nhưng thưa ông, tui chỉ cố gắng giữ khoảng cách an toàn giữa xe tui và cái xe đi sau tui thôi".

**
Lý do

Quản đốc nói với anh công nhân:
- Anh vừa bị đuổi việc!
- Nhưng tui có làm gì đâu.
- Đó chính là lý do.

**

Trên một chiếc bè có 8 lớn biểu: 2 Việt Nam, 2 Irắc, 2 Nhật, 2 Campuchia. Một hôm bè gần chìm, 2 lớn biểu Irắc đứng lên và nói "Sát đam muôn năm" rồi nhảy xuống chết tươi. Tuy nhiên bè vẫn bất chịu được sức nặng, 2 lớn biểu Nhật đứng lên hét " Nhật hoàng vạn tuế ! " rồi nhảy xuống . Bè vẫn tiếp tục chìm, lúc này 2 lớn biểu VN đứng lên gồng mình hét lớn " Hồ Chủ Tịch muôn năm, Việt nam muôn năm !!! " rồi xô 2 lớn biểu Campuchia xuống !!!

**
Suy luận của Sherlock Holmes

Sherlock Holmes và bác sĩ Watson đi cắm trại. Hai người nằm ngủ cạnh nhau. Gần sáng, Holmes lay bạn dậy và hỏi:
- Watson, nhìn xem, anh thấy cái gì?
- tui thấy nhiều sao.
- Vậy theo anh điều này có nghĩa là gì?
- Nghĩa là chúng ta sẽ có một ngày đẹp trời. Còn anh?
- Theo tôi, điều này có nghĩa là ai đó vừa đánh cắp cái lều của chúng ta.

**
May quá

Sáng mùng một Tết có một ông hớt biển chạy đến quán rượu:
- Xin lỗi! Cho tui hỏi có phải đêm qua lúc giao thừa tui và mấy người bạn vừa ngồi uống rượu ở đây không?
- Đúng vậy.
- Và tui đã trả hết cả tháng lương và trước thưởng Tết của mình?
- Vâng, đúng đấy.
- Ồ, thế thì may quá! tui bất phải đi tìm kiếm nữa. tui lại cứ tưởng rơi mất ở đâu hay là vợ con tui lấy trộm.

**
Cảnh sát cũng bó tay

Hai cảnh sát đi tuần tra thấy một chiếc xe đậu ngay trước cửa tòa thị chính. Họ định viết vé phạt cho lỗi đậu xe trái phép nên tiến lại gần chiếc xe. Trên cái gạt nước có một mẩu giấy viết:
" Xe chết máy. Đi tìm người đẩy giúp ".
Bốn tiếng cùng hồ sau, hai viên cảnh sát quay lại tòa thị chính và vẫn thấy chiếc xe ở đó. Trên cái gạt nước là một mảnh giấy khác ghi:
" Không tìm được người đẩy xe. Đang tìm thợ sửa chữa ".
Lúc trời chập choạng tối. Hai cảnh sát lại đi qua tòa thị chính. Chiếc xe vẫn còn đó. Lần này thì mảnh giấy có nội dung:
" Bán xe. Giá cả thỏa thuận ".
Và đến tối, 2 cảnh sát này quay lại, chiếc xe vừa không còn ở đó, chỉ còn mẩu giấy được đính cẩn thận trước cửa tòa thị chính:
" Xe vừa bán, rất Thank 2 ông vừa trông giùm xe "

**
Chọn hình phạt

Một người đàn ông bị bắt do chạy quá tốc độ cho phép đang đứng trước tòa.
Quan tòa nói: "Anh chọn gì? 30 ngày hay 30$?".
Người đàn ông trả lời: "tui nghĩ tui sẽ lấy tiền".

**
Yêu cầu trước khi chết

Một tên giết người ngồi trong ghế điện, chuẩn bị đến giờ hành quyết.
- Anh có thỉnh cầu nào trước khi chết? - giáo sĩ hỏi.
- Có ạ - tên giết người trả lời - Cha có thể nắm tay con không?.

**
Những tên cướp ngu ngốc

Hai tên nọ tới cướp một khách sạn. Tên thứ nhất nói: "Tao nghe tiếng còi báo động. Nhảy!".
Tên thứ hai bảo: "Nhưng bọn mình đang ở tầng 13!".
Tên thứ nhất hét trả: "Giờ bất phải lúc mê tín!".

**
Tán chuyện

Hai tù nhân Taliban ngồi tán dóc trong giờ giải lao. Cả hai kể lại thời (gian) còn đi học.
Một gã nói:
- Hồi tao đi học ấy à, được đổi trường mới liên miên. Cứ mỗi tuần là lại dời đến trường mới...
- Sao vậy?
- Thì dựng được vài bữa là đánh nhau bị sập.
- Trường thì nhằm nhò gì.
Lớp thực tập của tụi tao cứ mỗi ngày là một thầy giáo mới!!!
- Mày học lớp gì?
- Đánh bm tự sát.
**
Thầy bói

Thầy bói niềm nở với khách hàng:
- Xin chào quý khách, xin quý khách trả tui 50 ngàn tui sẽ xem tay và trả lời ba câu hỏi.
- Được hỏi những gì hả thầy? - khách hàng nói.
- Hỏi câu gì cũng được.
- 50 ngàn liệu có đắt quá bất thầy?
- Có thể... Câu thứ ba ông định hỏi gì nào?


**
Vay tiền

Một nữ nhân viên mới được nhận vào làm ở công ty xin vay trước của một nữ nhân viên khác. Chị này từ chối và nói:
- tui vừa biết gì về chị đâu...
- Kể cũng lạ - người nữ nhân viên mới vào làm nói. Ở chỗ công ty cũ người ta bất cho tui mượn trước vì họ vừa biết tôi, còn ở đây thì ngược lại...

**
Gần
Hai người bạn tâm sự với nhau:
- Sao ông lại chuyển từ Matxcova sang ở Beclin.
- Để được gần con tui hơn.
- Hiện nó đang ở đâu.
- Nó đang ở NewYork.

**
Tại sao

Sau khi xem buổi biểu diễn múa ba-lê, hai người bạn gái trò truyện với nhau:
- Cậu có thể giải thích cho mình biết, tại sao tất cả các diễn viên múa ba-lê đều đi bằng ngón chân?
- Có lẽ là vì đoàn ba-lê người ta bất có nhiều trước để tuyển những nhân người cao.

**
Kể công

Người vượt đèn đỏ phân trần với cảnh sát giao thông:
- Ông nên công bằng một chút chứ, đừng nghiêm khắc quá thế. tui bất dừng lại trước đèn đỏ có mỗi một lần, nhưng vừa bao lần tui dừng lại trước đèn xanh.

**
Không thấy

Cảnh sát huýt còi chặn một cái xe vượt đèn đỏ.
- Này, ông bất thấy có tín hiệu đèn đỏ à?
- Có ạ - anh lái xe đáp - Nhưng tui không thấy anh.

**
Vào tù

Giám thị trại giam tập hợp tất cả những phạm nhân lại và thông báo:
- Ngài thị trưởng J.D.Blanc sắp có mặt ở đây.
Một phạm nhân lên tiếng:
- Thấy chưa, tui nói có sai đâu. Trước sau gì thằng cha đó cũng vào tù mà!

**
Không giúp được

Ông luật sư rất thích anh chàng mà ông bào chữa cho vì anh này là một thanh niên bất đến nỗi nào.
Khi anh hết hạn tù, ông luật sư nói:
- Rất vui lòng gặp lại anh, tui sẽ cố gắng giúp đỡ anh...
- tui không cùng Thank tấm lòng hi sinh tế của ông - anh chàng nọ đáp - nhưng chuyện phá két sắt là một công chuyện phức tạp lắm, nên phải có tài năng bẩm sinh mới làm được.

**
Có trắng án

Bà bói đoán cho cô vợ trẻ của một tỷ phú già:
- Bà hãy chuẩn bị sẵn sàng đi, thưa bà! Chẳng bao lâu nữa chồng bà sẽ phải chết một cái chết khủng khiếp!
- Thế sau đó tui có được trắng án không?

Author: kienyk

**
Tai nạn

Chiều qua hai hãng BBC và CNN cùng loạt đưa tin về vụ tai nạ máy bay khủng khiếp :
Một chiếc bay cơ 2 người lái khi bay ngang qua 1 nghĩa đất ở độ cao hơn 2000 mm vừa đột nhiên mất điều khiển và rơi xuống.
Cơ trưởng và cơ phó đều sống sót, cảnh sát đang phân tích hộp đen để làm rõ.
Đội cứu hộ cho biết vừa có ít nhất hơn 300 thi thể được tìm thấy ,cơ trưởng đang giúp họ tìm kiếm , và con số thi thể sẽ tiếp tục gia (nhà) tăng nếu tiếp tục đào bới vào ban đêm

**
Lòng tương trợ

Trước cửa căn hộ của một ký giả nổi tiếng người Scotland có tiếng gõ cửa:
- Ai đấy? Chủ nhân hỏi vọng qua lỗ khóa.
- Một xu cho người cùng kiệt có được không?
- Tốt thôi, ông cứ để nó ở ngay ngưỡng cửa ấy.

**
Phải lắm

Cô vợ đi chúc Tết về phân bua với chồng:
- Em phải nán lại gia (nhà) đình anh hàng xóm hơi lâu vì cả nhà nài nỉ mãi, làm em nể quá đành phải hát tặng một bài chúc xuân.
- Em làm như thế là phải lắm. Đã lâu nay ghét cay ghét đắng gia (nhà) đình ấy, nhưng chưa có dịp tra tấn hắn.

**
Đã tính kỹ

- Sáng mùng một Tết năm nay anh nhớ đến nhà em sớm vào để chúc tết, mừng tuổi và ra mắt bố mẹ em luôn nhé.
- Sao bất chọn ngày nào ra mắt lại đi chọn vào sáng sớm mùng một Tết hả em?
- À, vì em vừa tính kỹ rồi, lỡ may bố mẹ em bất ưng anh cũng bất dám đuổi, các cụ sợ rông cả năm mà...

**
Chuyện luật sư

NASA muốn đưa một người lên sao Hỏa, nhưng vấn đề là ở chỗ bay hành gia (nhà) này sẽ bất thể trở về Trái Đất được nữa! Họ phỏng vấn 3 người nộp đơn xin đi. Một kỹ sư, một bác sĩ và một luật sư.
Viên kỹ sư được kêu vào:
- Ông muốn được trả công bao nhiêu?
- tui muốn 1 triệu để hiến cho trường M.I.T.
Vị bác sĩ được kêu vào:
- Ông muốn được trả công bao nhiêu?
- Hai triệu, một cho gia (nhà) đình tui còn một cho quỹ nghiên cứu ung thư.
Sau cùng vị luật sư được kêu vào:
- Ông muốn được trả công bao nhiêu?
- Ba triệu!
- Ông đòi hơi cao, bộ ông muốn hiến cho nhiều hội từ thiện à?
- Không! Một triệu cho tôi, một cho ông, còn một triệu còn lại tui mướn tên kỹ sư kia đi giùm!

**
Quan sát thực tế

Một người thông báo bằng điện thoại cho cảnh sát giao thông rằng trên xa lộ 34 có một chiếc Mercedes 600, biển số 2340 FF đang chạy với vận tốc 240 km/h. Viên cảnh sát trực ban ngạc nhiên hỏi:
- Ông đang quan sát bằng phương tiện gì mà có các thông số chính xác đến như vậy?
- Thì nó đang chạy ngay sau xe tui đây này!
Author: kienyk
**
Con vật kỳ lạ

Một cô gái tóc vàng xinh đẹp đáo để đi về quê thăm bà con. Bên vệ đường cô nhìn thấy một con vật rất kỳ lạ, nên thắc mắc hỏi một nông dân đứng gần đó:
- Xin bác giải thích cho cháu biết vì sao con bò này bất có sừng ạ?
Ông ta ngước đầu lên nhìn sững vào cô ta một lúc rồi từ từ giải thích:
- Thưa bà, có những con vật có sức mạnh bay thường hay dùng cái sừng của mình để gây tai họa. Do đó chúng tui phải đối phó với chúng bằng cách dùng cưa cắt cho ngắn bớt. Sau đó nhỏ lên đó vài giọt axit cho cặp sừng bất bao giờ mọc được nữa. Còn trường hợp con bò này bất có sừng, bởi vì nó là… con ngựa ạ!


**
Bố kẻ bị nạn

Một vụ tai nạn giao thông vừa xảy ra ngoài phố. Mọi người tò mò chen lấn vòng trong vòng ngoài để xem. Một anh lính đến chậm bất tài nào vào xem được. Tức quá, anh ta liền hét toáng lên:
- tui là bố kẻ bị nạn đây!
Mọi người kinh ngạc quay lại nhìn và vội vã giãn ra cho anh ta vào. "Kẻ bị nạn" là một... chú chó vừa bị xe cán chết.


**
Bí mật (an ninh) khủng khiếp

- Bí mật (an ninh) khủng khiếp đây! Đã có năm mươi nạn nhân! Mua báo bất ông?
Khách qua đường mua một tờ, xem lướt qua:
- Này, thằng nhóc kia, làm gì có bí mật (an ninh) với nạn nhân nào?
- Đó chính là bí mật (an ninh) khủng khiếp mà ông là nạn nhân.
- !?
- Báo đây! Bí mật (an ninh) khủng khiếp, vừa có năm mươi mốt nạn nhân... Báo đây...


**
Có giỏi cũng bất thắng được!

Ngày hết thế, trời đàng và đất ngục tranh chấp lãnh thổ trên mặt đất. Bên bàn đàm phán, Satan - thay mặt địa ngục- đề nghị sẽ có một trận đá bóng để giải quyết vấn đề này. Trợ lý của Satan nói nhỏ:
- Như thế sẽ rất bất lợi cho chúng ta, bởi tất cả các cầu thủ giỏi vừa lên trời đàng.
- Đừng lo, ngươi bất nhớ là tất cả các trọng tài đều vừa xuống đất ngục sao?


**
Bước chuẩn bị gay cấn

Có một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con so, tới với hòm công cụ trong tay, bà nói với người chồng:
- Mời anh ra ngoài, cần gì tui sẽ gọi.
Sản phụ vừa bắt đầu la hét. Khoảng 10 phút sau, bà thò đầu ra cửa và nói:
- Anh có kìm không?
- Hả?! Anh chồng tròn mắt hỏi.
- Vâng, kìm, nhanh lên! Không hả hở gì hết, tui biết chuyện tui phải làm.
Có kìm rồi, khoảng 5 phút sau, bà lại xuất hiện ở cửa:
- Anh có cái cờ lê to không?
- Cờ lê à? Lạy chúa, điều gì vừa xảy ra với vợ tôi?
- À... bất sao, nhưng tui cần một cái cờ lê.
Người chồng bâng khuâng ngắm cái cờ lê rồi miễn cưỡng đưa nó cho bà ta. Cửa khép lại, tiếng kim loại va chạm nhau xủng xoảng, két... két. Anh chồng ở ngoài nghiến chặt răng, mặt tái dại, chân tay run bần bật. Được một lát, thở hổn hển, mặt nhễ nhại mồ hôi, bà thò đầu ra cửa quát:
- Hãy nghe đây, tìm ngay một cái búa tạ, nếu chậm thì bất kịp mất!
Đến nước này, anh chồng bất chịu nổi nữa, xô cửa xông vào, trước mắt anh là nền nhà ngổn ngang kìm, búa... và hòm công cụ chưa mở được.


**
Còn xem xét

Chàng trai trở về nhà sau cuộc thi sát hạch lấy bằng lái xe với vẻ mặt hoang mang:
- Thật là rắc rối - Anh ta nói với ông bố - Chiếc xe tải đó có vấn đề.
- Nghĩa là con bị đánh trượt?
- Điều đó chưa rõ. Cả Ban giám tiềmo có còn ai đâu ạ!


**
Noi theo gương tốt

Cô giáo lớp 1 dạy học sinh:
- Chúng ta nên phải phát động phong trào làm chuyện tốt. Từ mai trở đi, khi đến lớp mỗi em phải kể cho cô nghe một chuyện tốt nhé!
- Thưa cô vâng ạ!
Ngày hôm sau:
- Em nào có chuyện tốt kể cho cô nghe.
- Dạ thưa cô - một em đứng lên - Hôm nay em dẫn một bà già qua đường ạ!
- Tốt, tất cả lớp phát huy học tập theo bạn nhé!
Ngày hôm sau:
- Nào, thế hôm nay những ai vừa làm chuyện tốt?
- Dạ thưa cô, hôm nay chúng em học tập bạn hôm qua và đều vừa làm chuyện tốt ạ! - cả lớp đứng lên cùng thanh nói.
- Vậy là rất tốt. Các em vừa làm những chuyện gì nào?
- Chúng em cùng dẫn một bà già qua đường ạ.
- Tốt lắm! Nhưng tại sao có một bà già mà cả lớp cùng dẫn qua đường hả?
- Dạ thưa cô, vì bà ấy... bất thích qua đường ạ.


**
Nỗi lo "nặng ký"

Một thanh niên tìm đến đất chỉ rao vặt "Cơ hội nghìn năm có một", được diện kiến một nhân vật đầy ưu tư. Người ấy giải thích:
- Công chuyện của anh sẽ là gánh vác tất cả lo toan của tôi.
- Việc này bất dễ! Ông sẽ trả tui bao nhiêu?
- 20.000 USD để làm tất cả nỗi lo của tui thành nỗi lo của chính anh.
- tui sẽ bắt đầu lo cho ông chuyện gì?
- Kiếm 40.000 USD!


**
Lại mổ nữa!

Pat vừa tỉnh khỏi thuốc mê. Anh ta rên rỉ:
- Lạy Chúa, thế là xong rồi!
- Đừng tưởng bở - Người bệnh nằm cạnh nói - Họ vừa để quên cả gạc trong bụng tui và tui đã bị mổ toang ra một lần nữađấy!
Một người bệnh ở giường phía trước uất hận:
- Còn với bụng tui thì một lần quên kéo, một lần quên chai cồn!
Đúng lúc đó, bác sĩ phẫu thuật - người vừa mổ cho Pat - gọi vọng xuống phòng:
- Có ai nhìn thấy chiếc mũ của tui đâu không?
Pat: | / _


**
Tạ ơn Chúa!

Cha xứ bán con ngựa của mình cho một người khách. Nhận trước xong, ông dặn dò:
- tui cần lưu ý ông, muốn thúc nó chạy thì nói"Tạ ơn Chúa", còn muốn nó đứng lại thì nói "Alléluia" (hãy vui hỉ lên).
- Được thôi, tui đã quen với ngựa cả đời rồi.
Nhảy lên lưng con ngựa mới mua, ông khách thử nói khẽ:
- Tạ ơn Chúa!
Chưa dứt lời, con ngựa vừa vọt đi. Đến tiếng "Tạ ơn Chúa" thứ hai thì nó phóng nước đại. Chợt nhìn thấy một vực sâu thăm thẳm ngay pha trước, ông ta hoảng hốt hét lên :
- Alléluia!
Con ngựa kịp dừng lại sát mép vực. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, kỵ sĩ làm dấu thánh và thốt lên:
- Tạ ơn C...h...ú...a!


**
Ai sẽ thắng thầu?

Ba nhà thầu tham gia đấu thầu sửa lại hàng rào Nhà Trắng. Người đến từ Florida sau khi đo đạc, tính toán cẩn thận nói:
- tui cần 900 đôla, 400 mua vật liệu, 400 trả công thợ, 100 cho tôi.
Người từ Texas sau khi đo đạc cũng nói luôn:
- 650 đôla, 600 cho vật liệu và nhân công, 50 cho tôi.
Người New York chỉ đứng hút xì gà, buông thõng:
- 2.650 đôla!
- Sao đắt thế! Thậm chí anh chưa đo đạc gì cả - Người giao thầu kêu lên.
- Bé mồm thôi! tui 1.000, anh 1.000, còn 650 mướn gã Texas làm trọn gói.


**
Không tin tưởng

Bác sĩ trưởng khoa hỏi bệnh nhân đang thở hồng hộc trong hành lang:
- Sắp bắt đầu mổ cho anh, tại sao anh lại bỏ chạy khỏiphòng chốnggiải phẫu?
- Vì cô y tá nói: “Yêu cầu bất hoảng loạn như vậy. Mổ ruột thừa là một phẫu thuật đơn giản nhất trong tất cả các loại phẫu thuật...”
- Thì đúng là như thế chứ sao!
- Đã đành. Nhưng mà cô ấy nói bất phải với tui mà là với anh bác sĩ trẻ đang cầm con dao mổ...


**
Xin miễn thi cho Robert

Giáo sư tuyên bố với sinh viên rằng kỳ thi sẽ phải hoãn lại, một chàng sinh viên mạnh dạn đứng lên thưa:
- Hoãn kỳ thi lại sẽ ảnh hưởng đến chuyện ôn tập các môn khác, thưa thầy!
- Anh tên gì nhỉ? - Giác sư nghiêm giọng.
- Thưa thầy, Peter ạ. - Chàng trai bình tĩnh trả lời.
- Khá lắm Peter! Cậu được miễn thi vì tui thích người trung thực dũng cảm.
Chàng trai kia mau miệng:
- Nếu thế thì thưa thầy, hãy miễn thi cho sinh viên tên là Robert ạ.


**
Không thấy gì thì ổn

Tại trạm điện cao thế, chàng công nhân đang sửa chữa trên nóc nói với anh đứng dưới đất:
- Ê! Mày có thấy 4 sợi dây đang thòng xuống không?
- Thấy rồi!
- Thấy rồi hả? Cầm lấy 2 sợi xem! Có thấy gì không?
- Hai sợi này bất có vấn đề gì.
- Không sao hả? Tốt! Đừng đụng vào 2 sợi dây kia nhé, điện cao thế sờ vào là cháy thành than đấy!
Săn bắn cho vui
Một anh chàng từ thành phố lần đầu tiên về quê thăm chú. Khi vị khách thành thị bắt đầu cảm giác chán cảnh rừng rú, ông chú nảy ra một ý:
- Sao cháu bất lấy súng và dẫn lũ chó đi săn bắn cho vui?
Thế là anh chàng xách cây súng và đưa đàn chó vào rừng. Vài tiếng sau, anh ta quay về một mình, chú hỏi:
- Đi săn vui chứ?
- Rất tuyệt cú ạ! - Giọng anh ta đầy hứng thú - Chú còn con chó nào nữa không?


**
Đi đâu mà vội
Con nói với cha:
- Bố ơi, cho con trước để mua tập bản đồ thế giới...
- Không mua! Tình hình thế giới còn chưa ổn định.


**
Người Texas đến Australia
Một anh chàng nông dân Texas du lịch qua nước Australia, đến bắt chuyện một nông dân bản xứ. Anh chàng người Australia giới thiệu cánh cùng lúa mì rộng lớn lớn của mình, anh Texas phẩy tay:
- Nhìn cánh cùng này hơi bị tức mắt, chúng tui có những cánh cùng lúa mì ít nhất cũng rộng lớn gấp đôi cánh cùng này.
Thăm đàn gia (nhà) súc, chàng khách mỉm cười độ lượng:
- Bò của chúng tui chắc là chỉ lớn gấp đôi bò của anh thôi.
Chợt thấy một đàn Kanguru nhảy qua cánh đồng, anh ta hỏi:
- Con gì kia?
Anh nông dân người Australia ngạc nhiên đáp:
- Ô! Thế ở Texas bất có châu chấu sao?


**
Thể hiện trình độ

Người đến xin chuyện hỏi anh bồi:
- Cửa hàng này có cần người cực khỏe để đuổi những thực khách quá chén không?
- Cần chứ! Nhưng trình độ của anh tới đâu?
Chàng xin chuyện liền tiến lại bàn đầu, tóm ngay một người đàn ông béo phệ và ném vèo qua cửa sổ.
- Thấy chưa? Ý kiến của anh thế nào?
- Xuất sắc! Đợi ông chủ quán vào sẽ nói chuyện với anh.
- Ông ta đi đâu vậy?
- Vừa bị anh ném ra ngoài.


**
Lâu bất gặp mặt

Linh mục đứng trên tòa giảng:
- Tiền bạc và châu báu là kẻ thù lớn nhất của người đời thế gian...
Một gã lang thang nghe thấy ngậm ngùi:
- Tiếc rằng lâu quá mình bất được giáp mặt với kẻ thù!



Sinh viên... quỷ

Trong giờ sử, giảng viên hỏi Jack:
- Em hãy cho biết trận Waterlo, người Pháp hay người Anh thắng trận?
- Thưa cô, em có xem trận này trên tivi… nhưng lúc có kết quả cuối cùng của trận đấu thì điện cúp đột xuất ạ!


**
Phản ứng dây chuyền

Giáo sư hỏi một sinh viên:
- Phản ứng dây chuyền là gì?
- Thưa giáo sư, tương tự như khi ta bơi theo để bắt một con cá chép thì phía sau có một con cá sấu đang đuổi theo ta...


**
Tính trước rồi

Tí chạy hớt biển chạy xuốngphòng chốngy tế:
- Cô ơi! Cô tiêm cho cháu 5 mũi giảm đau loại nặng đô nhất ạ!
- Cháu bị đau ở đâu? Có nặng bất mà tiêm nhiều thế?
- Dạ cháu bất bị gì hết, nhưng tí nữa cháu phải cầm sổ liên lạc về gặp bố ạ!


**
Không tưởng

Bác bảo vệ trường bắt quả tang Tèo đang trèo tường liền bảo:
- Bác hi vọng đây là lần cuối cùng bác nhìn thấy cháu trèo tường!
Tèo (ngạc nhiên): - Ơ! Thế là bác vừa xin nghỉ bất làm bảo vệ nữa ạ?


**
Vẫn hành động

Xe mô tô đâm vào một người đi bộ, lái xe lao đi trốn. Cảnh sát đến chỗ bị thương đang nằm rên rỉ thì nhận ra đó là tên trộm chuyên móc túi vừa bị bắt nhiều lần.
- Anh có nhớ số xe không? Viên cảnh sát hỏi.
- Không, thưa ông. Nhưng đây là chiếc ví của hắn.


**
Luật sư hảo tâm

Ngày nọ, một luật sư đang lái xe đi trên đường thì bắt gặp một người đàn ông đang ăn cỏ. Rất ngạc nhiên, luật sư dừng lại và hỏi chuyện.
- Này, tại sao anh lại ăn cỏ thế?
- Vì tui quá cùng kiệt khổ và bất kiếm nổi thứ gì để ăn. - Người đàn ông trả lời.
- Thật tội nghiệp, thôi anh hãy đến nhà tui đi.
- Nhưng tui còn một vợ và ba đứa con ở nhà.
- Thế thì về nhà kêu tất cả họ cùng đi.
Sau khi tất cả vừa lên xe, người đàn ông nói:
- Ông là luật sư tốt bụng nhất mà tui từng thấy!
- Rồi anh và vợ con sẽ thích ngay thôi. - Luật sư trả lời. - Ở sân sau nhà tôi, cỏ mọc ngập đầu rồi!


Author: kienyk
**
Trong một cuộc thi quốc tế về lòng dũng cảm , tuyển Việt Nam vừa xuất sắc lọt vào vòng chung kết cùng với tuyển Trung Quốc và tuyển Nhật Bản. Mở đầu đêm chung kết là phần thi của tuyển Trung Quốc. Đội Trung Quốc từ từ tiến vào, đi đầu là một vị cao tăng chùa Thiếu Lâm . Họ bắt đầu sử dụng đao , kiếm và các loại binh khí khác để tấn công vị cao tăng . Vị cao tăng bất hề chống trả nhưng các loại binh khí đó bất thể làm ông ta bị sứt mẻ . Khán giả vỗ tay ầm ầm . Ban giám tiềmo quyết định cho 9 điểm và mời đội thứ 2 : Nhật Bản. Đội Nhật Bản gồm 3 người bước vào , cả 3 người ăn vận theo kiểu võ sĩ đạo , người đầu tiên đi tay bất , người thứ 2 mang theo một thanh kiếm võ sĩ đạo còn người thứ 3 mang theo một ...khăn tắm . Ngay sau khi cúi chào ban giám tiềmo và khán giả cả 3 người thét lên : " Ki....aiiii " . Người thứ 2 rút kiếm đâm thẳng vào bụng người thứ nhất , người thứ 3 rút khăn tắm thấm sạch chảy ra , người thứ nhất mặt vẫn bất nhăn nhó từ từ khâu bụng lại và cúi chào khán giả . Ban giám tiềmo tái mặt cho 9,5 điểm rồi mời đội thứ 3 : Việt Nam. Sau khi loa gọi đội Việt Nam , có hai thanh niên gầy ơi là gầy bước vào , Chào khán giả xong , cả hai rút... thuốc Vina ra hút . Đốt hết thuốc một người lôi từ trong balô ra một cái cưa sắt rồi cả 2 khệ nệ khiêng một quả bm tịt ngòi còn sót từ hồi chiến tranh và bắt đầu...cưa
Cả hội trường toán loạn , ban giám tiềmo cũng bỏ chạy mất có điều họ vẫn kịp chấm điểm 10 cho tuyển Việt Nam .

**
Hai con rắn độc đang bò. Một con quay lại hỏi con kia: - Tụi mình là rắn độc phải không? - Đúng vậy, rất độc. Con thứ nhất lại hỏi: Tụi mình có đúng là rắn độc thiệt không? - Thật vậy, chúng ta là rắn độc. Chúng ta là loài rắn cực độc trên thế gian này. À mà sao mày hỏi hoài vậy? - Tao mới cắn phải lưỡi tao mày ạ.

**
Nhân viên cứu thương hỏi nạn nhân của một vụ tai nạn xe cộ: "Nhà anh ở đâu? Tên anh là gì? Để tui báo cho gia (nhà) đình anh biết".
Người bị nạn: "Khỏi cần, người nhà đều biết tên tui cả mà!"

**
"Tuần trước một viên cát lọt vào mắt vợ tôi, phải đi bác sĩ gắp ra mất 30 ngàn đồng!"
"Nhằm nhò gì, tuần trước nữa cái áo lông lọt vào mắt vợ tôi, tui phải tốn 300 ngàn cùng đấy!"

**
Hai khách du lịch được chủ nhà trọ dẫn vào mộtcănphòng chốngbẩn thỉu, một người bĩu môi:
- Giá thuê cái chuồng lợn này bao nhiêu?
- Cho một con lợn là 2 USD, cả hai con thì 3USD.

**
Trên 1 chuyến máy bay. bay công thông báo phải bỏ tất cả các vật bất cần thiết vì máy bay quá tải.Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống ,anh người Nhật hỏi là cái gì. Anh Mĩ trả lời :"Ðô la đó ,nước tui có mà đầy."Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống.Anh Mĩ hỏi cái gì.Anh Nhật trả lời :"kim cương dó nước tui có mà đầy" Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống. Anh người IRắc (lòng nghĩ thầm "Binlađen tập 2 à?") hỏi tại sao. Anh Việt Nam trả lời :"Mấy thằng ba xạo đó,nước tui có đầy.

**
Người đàn ông đứng giữa quảng trường và gào lên "Tổng thống là thằng ngu" và sau đó dĩ nhiên anh ta bị bắt, tất cả người nghĩ rằng anh ta sẽ bị xử 2 năm tù vì tội "sỉ nhục quốc thể" cuối cùng anh ta bị xử hi sinh hình vì tội "tiết lộ bí mật (an ninh) quốc gia"

**
Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên: - Ooh... TOYOTA ! Made in Japan! Very fast! Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to: - Ooh... Nissan! Made in Japan! Very fast! Người lái xe bắt đầu cảm giác bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bạn hãnh diện reo: - Ooh... Misubishi! Made in Japan! Very fast!... Đến sân bay, người khách xuống xe trả trước taxi, người lái taxi nói: 200 USD - Ooh... Very expensive!!! This is a short distance! Người lái xe thản nhiên chỉ vào cùng hồ tính km và nói: - Made in VN! Very fast!...

**
Ðọc truyện kiều đến câu:
\"Ba quân chỉ ngọn cờ đào
Ðạo ra Vô Tích, đạo vào Lâm Truy\"
Em liền thắc mắc hỏi anh:
- Anh ơi, thế... còn một đạo nữa đi đâu?
Anh giải thích:
- Sao mà ngốc thế, đọc thơ phải hiểu là \"thi tại ngôn ngoại\" - thơ ở ngoài lời. Còn một đạo quân nữa đi nấu cơm, bất thì hai đạo quân kia đi đánh trận về nhịn đói hay sao?

**
Một người hỏi một cậu bé 3 tuổi :
- Cháu tên gì ?
Cậu bé trả lời :
- Kiệt ạ !
- Thế còn ba cháu ?
- Bố ơi, ba tên gì ạ ? - cậu bé quay sang hỏi bố

**
- Nếu anh có 3 tỉ, anh có biếu tui 1 tỉ không?
- Có chứ.
- Nếu anh có 3 miếng đất, anh có biếu tui 1 không?
- Dĩ nhiên.
- Vậy, nếu anh có 3 tờ báo, anh có biếu tui 1 tờ không?
- Không thể! Vì… báo thì tui có thật.

**
Có một ngôi chùa ở một nơi xa xôi nào đó... có 3 vị sư tăng đang tu hành. Thời gian tu hành là 100 năm với điều kiện là trong 100 năm đó họ bất được mở miệng nói bất cứ một lời nào. Cho tới ngày cuối cùng của năm thứ 99 thì chùa hết gạo và 3 người phải xuống núi mua gạo. Trên đường đi trở về, vì đường dốc cao quá nên vừa có một bao gạo bị rớt khỏi xe thồ nhưng vị sư thứ nhất mải lo đẩy nên bất hề để ý. Vị sư thứ hai ra dấu cho vị sư thứ nhất báo là vừa rớt bao gạo nhưng diễn tả mãi mà vị sư thứ nhất cũng bất hiểu, thế là vị sư thứ hai nổi nóng và quát:
- tui diễn tả tới như vầy mà cũng bất hiểu à, đồ con bò...
Vị sư thứ nhất liền trả lời:
- Chết ngươi rồi... ngươi dám nói chuyện à?
Lúc này vị sư thứ ba cười phá lên và nói:
- Hên quá! Mình chưa nói...

**
Chỉ cần một đôla, tui sẽ dạy cho bí quyết trở lên giàu có. Ai muốn biết rõ, hãy gửi đến đất chỉ của tui một bức thư kèm một đô la\" Quảng cáo này đăng trên một tờ báo. Một người đọc thấy, lập tức gửi thư kèm một đôla cho người vừa đăng quảng cáo ấy. Rồi anh ta nhận được thư trả lời . Thư viết : \"Chớ bao giờ tin những lời quảng cáo trên báo. Cứ như thế, chắc chắn anh sẽ trở nên giàu có !

**
Trong nhà tù hai tù nhân nói chuyện với nhau:
- Vì sao ông lại vào đây?
- Vì ho...
- Sao lại vì ho?
- tui ho, làm người bảo vệ kho thức dậy.!

**
Viên cai ngục hỏi một trong những tù nhân:
- Sao chẳng thấy có ai đến thăm anh cả? Anh bất có bạn bè nào chăng?
- tui có, nhưng tất cả chúng nó đều ở trong này cả rồi.!

**
Cai ngục nói với người tù nhân được trả tự do:
- tui thành thật xin lỗi anh về sự nhầm lẫn đáng tiếc này. Anh được trả tự do chậm mất 5 ngày so với mức án.
- Không sao, thưa sếp! Lần sau sếp nhớ trừ bớt cho em 5 ngày.!

**

Châm ngôn thời (gian) @
tui cưỡng lại được trước tất cả thứ, trừ những cám dỗ.
Có trước thì sướng hơn là nghèo, nếu xét về mặt tài chính.
tui nghĩ là tui nên bắt đầu đọc thơ Shakespeare. Nhưng rồi tui nghĩ lại, tại sao tui phải làm thế? Hắn ta chưa bao giờ đọc một bài thơ nào của tui cả.
tui từng có nhiều ham muốn, ham muốn quá nhiều thứ. Bây giờ tui chỉ có một ham muốn, là làm sao loại bỏ được những ham muốn đó.
tui bất hiểu dịch cúm gia (nhà) cầm có ảnh hưởng thế nào tới những tin vịt?
Thà để họ cười ta hơn là để họ khóc ta.
Rượu vang có lợi cho sức khỏe, còn sức khỏe cần để uống rượu vodka.
Báo chí nói cho độc giả biết điều mà người ta bất hiểu và dạy cho hiểu điều mà người ta bất biết.
Báo lá cải có ích ở chỗ chúng dạy ta bất nên tin vào chúng.
Mũi tiêm đau nhất chính là mũi tiêm giảm đau.
Muốn sống chỉ với quá khứ thì phải có thu nhập thật cao.
Các chuyên gia (nhà) trẻ bất biết cách làm chuyện còn các chuyên gia (nhà) giàu kinh nghiệm thì lại biết cách bất làm việc.

Truyện vui sưu tầm: kienyk
Chúc các bạn vui vẻ^^"
Còn nữa và sẽ cố gắng update...
 

vungnhietdoi_vn

New Member
Tiếp theo là một vài truyện vui rất hay.
Truyện vui sưu tầm: kienyk
__________________________________________________ __________
**
Lưu manh chính hiệu

Trời xẩm tối, trên đường phố vắng, có đôi trai gái - Paven và Anhia - đang sánh bước. Họ vừa đi vừa chuyện trò vui vẻ. Lúc họ đến góc phố, bất chợt có tiếng quát:
- Đứng lại!
Đó là tên xỉn đang túm cà vạt của một ông già đeo kính. Hắn quát ông:
- Lão Khốt! Cho xin ít tiền!
Ông lão sợ hãi, lắp bắp:
- tui bất có. Bỏ tay ra!
Cô gái nhìn chàng trai như có ý bảo nên can thiệp. Chàng nắm cổ tay cô kéo đi, tránh xa chỗ đang xảy ra sự cố. Liền lúc đó, hai người đàn ông trung niên chạy tới túm cổ tên xỉn, giải thoát cho ông già. Thấy vậy, cô gái khẽ bảo chàng trai: "Anh đúng là đồ hèn!".
Chàng trai chống thế: "Anh lo cho em".
Một lúc sau, ở nhà cô gái, chàng trai hỏi:
- Ngày mai, gặp nhau chứ?
- tui bận.
- Ngày kia?
- Cũng bận.
- Khi nào gặp?
- Khi nào anh hết hèn.
Chàng trai về nhà. Suốt đêm, chàng trằn trọc bất ngủ được. Gần sáng, chàng gọi điện cho Phêđia, bạn trai thân:
- Phêđia, dậy chưa?
- Paven hở? Mình dậy rồi. Có chuyện gì thế?
- Mình muốn nhờ cậu một chuyện quan trọng.
- Việc gì?
- Việc như sau: Hôm qua, mình và Anhia, bạn gái của mình đi chơi, gặp tên xỉn xin trước một lão già, mình tránh. Cô ấy chê mình hèn, bảo bao giờ mình hết hèn mới tiếp tục quan hệ. Mình muốn cậu tìm giúp mình vài ba nhân vật giả làm lưu manh cố ý gây chuyện với mình trước mặt Anhia để chứng tỏ là mình bất hèn.
- Được, chính xác cậu cần mấy tên?
- Hai.
- Yên trí, mình sẽ tìm. Chúng cần gặp cậu lúc nào, ở đâu?
- 6 giờ chiều mai, trên Đại lộ X, cạnh cái ao.

Paven gặp Anhia ở công viên X. Lúc họ đi ngang qua cái ao, bất chợt, hai chàng trai, một ông tóc hung, cao, một nhỏ con, đi về phía họ. Bất thình lình, chàng trai cao cố ý chạm vào người Paven. Chàng trai nhỏ con nắm bả vai Anhia. Nghĩ đó là hai nhân vật giả lưu manh, Paven quát to:
- Đồ lưu manh, cút mau!
Chàng trai cao quát lại:
- Mày bảo ai là lưu manh?
Chẳng nói chẳng rằng, Paven cởi phăng cái áo vét, đưa cho Anhia, xắn tay áo, vẻ thách thức.
Chàng trai cao lao vào Paven và bị chàng quật ngã chỏng quèo. Tên cùng bọn sợ quá bỏ chạy.
Anhia cười rất tươi, khen:
- Ôi, anh yêu! Anh cừ lắm! Em xin lỗi vì tưởng anh hèn. Paven giả bộ khiêm tốn, bảo:
- Có gì đâu! Ở trả cảnh của anh, ai chẳng làm thế?
Mấy phút sau, từ trong bụi cây, có tiếng gọi:
- Paven!
Paven chạy về phía bụi cây, nhìn thấy hai chàng trai đô con. Một trong hai chàng nói nhỏ:
- Phêđia bảo chúng tui tới đây. Bây giờ đúng 6 giờ. Bắt đầu chứ?
Paven hiểu ra vừa rồi là hai tên lưu manh chính hiệu, bèn nói nhỏ với hai chàng trai.
- Thôi, khỏi, Thank hai anh. Nhờ hai anh nói hộ với Phêđia là tui sẽ sớm gặp cậu ấy.!

Truyện vui của V. BRÔĐỐP (Nga)
__________________________________________________ __
**
Đối tác tuyệt cú cú vời

Ngay từ bảy giờ sáng. Chu Khả vừa có mặt ở nhà máy. Hôm nay phải tổ chức một hoạt động quan trọng: Đàm phán với nhà buôn nước ngoài về một dự án thu hút đầu tư. Hôm qua, trước khi ra về, anh vừa sắp xếpphòng chốnghọp đâu vào đấy. Hôm nay chỉ cần trả thiện một số chi tiết.
Chu Khả cứ lau đi lau lại chiếc bàn họp hình bầu dục, cho đến khi nó bóng loáng bất còn một hạt bụi mới bày một hàng đĩa trái cây trên bàn họp ở vị trí phía thay mặt ngoại thương và đặt lên tấm biển "ghế khách mời". Ở khu vực phía thay mặt nhà máy anh cũng bày một đĩa trái cây trên bàn họp và đặt lên tấm biển "ghế thay mặt cho phía nhà máy". Rõ ràngphòng chốnghọp vừa được chia thành hai bộ phận.
Đúng tám giờ, thay mặt hai bên bước vàophòng chốnghọp. Trước tiên Chu Khả mời phái đoàn ngoại thương do ông Gioóc dẫn đầu ngồi vào ghế khách mời một cách lịch sự, sau đó bố trí "người mình" ngồi vào ghế đối diện, còn bản thân, anh đứng vào một gócphòng chốnghọp, sẵn sàng phục vụ hội nghị.
Cuộc hội đàm vừa tiến hành rất suôn sẻ, chỉ có điều khi sắp sửa kết thúc, trongphòng chốnghọp trở nên rất ồn ào.
Thì ra hai bên vừa nảy sinh bất cùng vì vấn đề đầu tư vốn. Ông Gioóc cho rằng, đầu tư vốn vào một dự án mà kỹ thuật vẫn chưa trả toàn chín muồi, có rủi ro, là lạm dụng vốn hợp tác. Trong khi đó thay mặt nhà máy lại bày tỏ họ tuyệt cú cú đối bất lạm dụng trước vốn, bởi vì dự án này họ cũng vừa nhiều lần điều tra, nghiên cứu, phân tích, luận chứng và thí nghiệm bước đầu, cuối cùng mới đi đến xác định. Hai bên bỗng chốc đôi co về vấn đề này.
Chu Khả đang yên tâm lại đâm ra lo lắng.
Mười giờ ba mươi phút, đến giờ giải lao, thay mặt hai bên đều ra khỏiphòng chốnghọp
Một lát sau, Chu Khả thấy ông Gioóc cúi đầu, như có suy nghĩ đi vàophòng chốnghọp, tiện thể ngồi luôn vào ghế của thay mặt phía nhà máy. Chu Khả chưa kịp đến nhắc nhở, ông Gioóc vừa cầm ngay "trái cây" trong đĩa hoa quả trước mặt từ từ đưa lên miệng...
Y như một pho tượng, Chu Khả đứng trơ trơ tại chỗ. Tuy hoa quả trong đĩa của thay mặt phía nhà máy tươi ngon như hoa quả trong đĩa của phái đoàn ngoại thương, nhưng trong đĩa phía ghế khách mời đựng hoa quả thật, tỏa mùi thơm sực nức, còn trong đĩa của phía thay mặt nhà máy lại xếp toàn hoa quả giả, có màu nhưng bất có vị, nói trắng phớ ra là các loại hoa quả nhựa. Bởi vì làm rất tinh xảo, chỉ có người trong cuộc mới biết được bí mật (an ninh) này. Cho nên mỗi lần gặp trường hợp như thế, chẳng ai nói với ai, thay mặt phía nhà máy bất ai động đến "trái cây" trước mặt, chỉ nhìn khách ăn. Hôm nay, Chu Khả cũng làm như tất cả lần, nào ngờ sự chuyện lại oái oăm như thế!
Quả nhiên, thật bất ngờ, ông Gioóc chau mày, cầm "trái cây" vừa cho vào mồm chưa kịp cắn xem đi, xem lại, lại nhìn xung quanh. Khi ông nhìn thấy tấm biển "ghế thay mặt phía nhà máy" đặt trên bàn họp trước mặt, ông nhận ra mình vừa ngồi sai chỗ. Ông lại nhìn những "trái cây" bày trong đĩa trước mặt, sau đó đứng lên trở về ngồi xuống đúng chỗ.
Chu Khả mặt xám ngoét.
Lúc này các lớn biểu sáu tục đi vàophòng chốnghọp. Khi tất cả người vừa vào đủ, ông Gioóc đứng lên, trịnh trọng nói:
- Thưa các ông, tui đã ký vào bản hợp đồng. tui tuyên bố, tui đồng ý hợp tác với quý nhà máy và tiếp nhận phương án các ông đưa ra. Chúng tui sẽ chuyển vào tài khoản của quý nhà máy khoản trước vốn hợp tác đầu tiên theo đúng điều ước trong hợp cùng vào thời (gian) gian gần nhất.
Chỉ một câu nói vừa làm cho tất cả tất cả người ngớ ra bất hiểu nổi. Chu Khả cũng bị choáng váng bởi sự thay đổi đột ngột.
Ông Gioóc nói tiếp:
- Một nhà máy biết tiết kiệm trên từng rõ hơn nhỏ, chắc chắn sẽ bất lạm dụng một xu, cho nên tui có lý do tin tưởng sự hợp tác của chúng ta nhất định sẽ thành công!
Ông Gioóc vừa nói vừa chỉ tay vào những "trái cây" trong đĩa hoa quả đối diện.
Trong khi các nhân viên khác trong phái đoàn ngoại thương còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao, thì cả Chu Khả và thay mặt phía nhà máy đều vừa kịp phản ứng. Phòng họp nổi lên những tràng vỗ tay nhiệt liệt...
Truyện vui của Trâu Xương Tỉ (Trung Quốc)

__________________________________________________ ________
** Thử làm hi sinh tù

Người ta thông báo với lớn tá Petrov - Giám thị nhà giam là có một phóng viên trẻ tha thiết được gặp ông để đề đạt một nguyện vọng.
Đại tá Petrov cùng ý. Ít phút sau, tạiphòng chốnglàm chuyện của ông xuất hiện một chàng trai có vóc dáng cao, gầy, chừng 25 tuổi.
- Thưa ngài giám thị - Chàng trai nói với vẻ xúc động - tui là phóng viên tờ tin Hình sự. tui muốn ngài giúp tui có được cảm giác thực sự của những kẻ hi sinh tù. Vâng, nguyện vọng của tui chỉ đơn giản vậy thôi...
- tui sẽ giúp anh điều đó - Đại tá Petrov nói sau một hồi suy tính - Chỉ có điều, anh phải luôn nhớ rằng, chuyện này chỉ anh và tui biết với nhau. Anh cùng ý thế không?
Chàng phóng viên gật đầu ngay tắp lự. Viễn cảnh về một ngày mình sẽ trở nên nổi tiếng với loạt bài phóng sự được thai nghén từ chính nhữngphòng chốnggiam hi sinh tù khiến anh ta như quên đi tất cả...
Đêm đó, theo đúng trình tự quy định, cổng nhà tù mở ra "đón" một phạm nhân mới. Khó ai có thể nhận ra đó chính là chàng phóng viên có mặt tạiphòng chốngcủa Đại tá Petrov cách đấy ít giờ. Đầu anh ta được húi trọc, trông vẻ ngổ ngáo. Trên người anh ta là bộ quần áo kẻ sọc dành cho các can phạm. Chỉ riêng ánh mắt là khác lạ. Nó hấp háy một vẻ tò mò.
Thoạt đầu, chàng phóng viên tưởng sẽ được bố trí chungphòng chốngvới các hi sinh tù và qua đó, có cơ "tán chuyện" họ, nên khi thấy mình được đưa nhốt riêng một phòng, anh ta cảm giác thất vọng. Nhưng nhớ lại những gì vừa thoả thuận với Đại tá Petrov, anh ta đành tuân lời quản giáo.
Kể thì tất cả thứ trong này cũng có sức hút với con mắt của một phóng viên. Từ những bức tường ảm đạm tới chiếc bàn đá nặng nề được chốt cố định xuống sàn, rồi thì các thứ bồn rửa mặt, bệ xí, những ô cửa sổ có chấn song sắt tua tủa...
Hằng ngày, mỗi lần tên "phạm nhân" mới đi tắm đều có lính áp giải. Điều lạ là từ ngày vào đây, chàng phóng viên bất thấy một ai bắt chuyện với mình.
Những ngày trôi qua đối với chàng phóng viên thật nặng nề. Nó buồn tẻ, đơn điệu khủng khiếp. Nó bất khiến anh ta có cảm giác sợ sệt. Thay vào đó là một sự chán ngán cựa điểm. Đã có lúc, anh ta như mù thời (gian) gian. Anh ta bất biết mình vào đây vừa được bao lâu? Có lúc tột cùng cô đơn, anh ta chỉ muốn gào lên, thậm chí muốn đập đầu vào tường.
Chợt một ngày, có tiếng khoá vang lên bên ngoài cánh cửa sắt nặng nề. Một viên cảnh sát với vẻ mặt lạnh như tiền, tay cầm một tờ giấy, nói:
- Tổng thống vừa bác đơn xin ân xá của anh. Và án hi sinh hình sẽ được thi hành sau đây ít phút.
Chàng phóng viên trong vai hi sinh tù thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy là xong. Hợp cùng giữa ta và Đại tá Petrov sắp đến hồi kết thúc".
Viên cảnh sát thông báo:
- Anh được quyền gọi rượu Vodka, thuốc lá...
- Không - Chàng phóng viên dứt khoát - tui chỉ cần gặp ông giám thị ít phút.
- Điều này chúng tui không thể đáp ứng được - Viên cảnh sát lắc đầu - Đại tá Petrov vừa qua đời vì nhồi máu cơ tim ngày hôm qua.
Chàng phóng viên nghe vậy thì thất sắc. Trong khi anh ta đứng như trời chồng thì mấy người lạ mặt bước vàophòng chốnggiam, lần lượt khoác lên người anh ta bộ áo quần trắng toát.
- Thế này là thế nào - Chàng phóng viên giãy nảy - tui bất phải phạm nhân - Nói rồi anh ta gào lên - Các ông nhầm rồi! Hãy chờ ít phút, tui sẽ giải thích...
Những người lạ mặt bình thản làm tiếp công chuyện của mình.
- Ai đến nước này mà chẳng nói như vậy - Viên cảnh sát lẩm bẩm.
Chàng phóng viên rơi vào tâm trạng hoảng loạn. Anh ta vừa cào xé vừa kêu khóc:
- Trời ơi! Một sự nhầm lẫn khủng khiếp. Hãy nghe tui giải thích...
Chẳng ai đoái hoài tới tâm trạng của anh ta. Khi người ta đưa anh chàng theo dãy hành lang nhỏ hẹp ra sân thì anh ta vừa rơi vào tình trạng mê sảng, gần như anh ta bất còn sức chống cự. Miệng lào phào những câu rời rạc, không nghĩa...
...Khi anh chàng phóng viên tỉnh dậy, trước mặt anh ta là ngọn đèn trần ấm áp và gương mặt quên thuộc của Đại tá Petrov - Giám thị trại giam. Bằng một giọng nói dịu dàng, ông khẽ hỏi: "Thế nào con trai? Ta vừa thực hiện đúng cam kết đấy nhé. Chẳng gì cậu cũng muốn tất cả việc phải xảy ra như thật cơ mà..."!

__________________________________________________ __________
**
Sống vội

Cuộc sống hiện nay rất hối hả. Con người luôn tất bật, vội vã, cài cúc áo thứ nhất ở ngưỡng cửaphòng chốngngủ, cúc áo thứ hai ở hành lang, cúc áo thứ ba trên đường phố. Lúc chồng ra khỏi cửa, vợ hỏi với theo:
- Buổi trưa anh ăn gì?
Chồng vội đi, giả điếc, bất nghe thấy, chạy như bay tới bến xe buýt. Lúc xe tới, trong xe chật cứng. Leo được lên xe, người bán vé quát:
- Xe chật, xuống đợi xe sau!
Liếc nhìn cùng hồ thấy vừa muộn giờ làm. Lại đứng chờ dài cổ.
Giờ ăn trưa tới, bụng đói meo. Về nhà cả đi lẫn về mất hai tiếng. Bắt taxi bất đủ tiền. Vào lớn một căng tin. Chủ quán hỏi:
- Anh ăn gì?
- Gì cũng được.
Chủ quán đưa cho chiếc bánh xănguých bất biết làm từ thịt gì. Bánh cứng ngắc, nuốt bất nổi. Ăn xong, chiêu cốc nước có màu của thuốc độc. Một tiếng nữa phải đến chỗ làm thứ hai. Mọi chuyện lặp lại y như cũ.
Xong chuyện ở chỗ làm này vừa 4 giờ rưỡi chiều. Đúng 5 giờ phải có mặt ở chỗ làm thứ ba. Phải có ba lương mới đủ nuôi mình và gia (nhà) đình vì giá cả leo thang chóng mặt.
Xong việc, bước ra phố. Nóng phát khiếp. Ở cửa hàng nước quả, thều thào bảo chủ quán:
- Cho xin một cốc!
- Cốc gì?
- Gì cũng được.
- Cà rốt nhé?
- Rót đi!
Uống xong, hỏi:
- Bao nhiêu tiền?
- 16 nghìn.
Biết là đắt, nhưng bất có thời (gian) gian thắc mắc. Đứng ở vệ đường chờ taxi. Ngồi được lên xe, mới đi được mấy bước, đèn đỏ lại phải chờ. Lúc xuống xe, đưa tờ 100 nghìn. Lái xe hỏi:
- Có trước lẻ không?
- Không.
- Vào cửa hàng phía trước mặt mà đổi.
Đã 6 giờ rưỡi chiều. Dù sao cũng vừa muộn. Cầm tờ 100 nghìn vào hiệu giày, bảo chủ hiệu:
- Ông có trước lẻ đổi không?
- Không.
Hỏi bà khách:
- Bà có không?
Bà khách sáu ví xong, bảo:
- tui có trước lẻ, nhưng bất đủ đổi.
Phải vào tới cửa hàng thứ năm mới đổi được tiền.
10 giò đêm, mệt lử, rời công ty, đi lử khử vào hiệu ăn nhẹ, Ăn xong, vừa nửa đêm, phải về nhà gấp. Về đến nhà, khẽ mở cửa. Không còn sức nói gì vời vợ con. Cởi vội quần áo, vứt xuống sàn, ngồi phịch xuống đi văng. Cổ họng khát, tim đập mạnh, bất đủ sức đứng dậy rót nước. Đành tự an ủi: "Sáng mai uống", rồi nằm xuống ngủ như chết.
Đến hôm sau, tất cả cái lại lặp lại hệt như cũ.
Truyện vui của Horoxoi Sahani (Iran)

__________________________________________________

Author: kienyk
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top