maithu99

New Member
ban la mot cau be that dung cam va chung tinh,minh rat kinh phuc ban,


ban hay co gang giau noi buon trong long,va hay co gang song that co y nghia khoan thoi gian con lai


minh rat cam dong khi biet vui canh cua ban nhu vay,ban that la mot nguoi vi dai.


ban dung bao jo lam chuyen dai dotvi xa hoi dang can ban


ban hay song vuot len chinh minh vuot qua noi buon va dung len nhu mot vi anh hung


neu co the ?luc ban buon hay co don ban hay tro chuyn voi minh


minh co the jup ji dc cho ban ko?chuc ban nam moi vui ve va vuot qua tat ca.chao ban
 

sacdep1000can

New Member
tui biết tui vẫn hạnh phúc hơn nhiều người nhưng tui không thể đứng dậy nữa rồi ... Câu chuyện bắt đầu từ 1 cậu bé !


ko biết vì điều gì, baba vừa đi xa, đi vì 1 người khác khi câu bé vừa chào đời, bỏ lại sau lưng là mẹ và cậu bé, thời (gian) gian trôi qua cậu bé sống vui vẻ với mẹ và chỉ biết là mình không có ba :)


cuộc sống có lẽ là đang đổi màu khi người mẹ cũng đi xa, mẹ vừa ra đi trong 1 tai nạn, mẹ mất rồi, mẹ thật sự vừa không còn bên cậu pé nữa ... 1 điều quá lớn đối với 1 đứa pé 5t !!!


mất mẹ, cậu sống với chị, chị lớn hơn cậu pé 1t, 2 chị em được người này người kia nhận nuôi, hình như ngta nuôi mình vì nhà thiếu người làm hay 1 lý do nào đó, trong 9 năm cậu pé và chị không được ở chung, trong 9năm cậu pé đổi chỗ ở 3lần, và cả 3 lần đều không thấy được sự thuơng yêu, lớp 9 thì cậu bé đi làmko còn ở chung với ai nữa, cái nghề đầu tiên là quảng cáo, làm bảng hiệu cho người ta, cũng không được nhiều trước nhưng có thể đóng trước học và lo chi tiêu vài khoảng, công chuyện và học hành cứ thế trôi, cho đến 1 ngày cuối năm 11, cậu bé gặp được 1người con gái, "thằng khùng" câu đầu tiên của cô pé khi gặp cậu ^^, rồi 1tuần đi uống nước 1 lần như những thằng bạn trai khác của cậu, tình cảm nảy sinh sau 8tháng, lần đầu tiên nắm tay con gái :D hihi cuộc sống có vẻ tốt hơn, cậu bé bắt đầu nghĩ đến tuơng lai. 2 năm sau, " em sẽ đi mĩ du học, anh sẽ chờ em chứ ? " cô pé đi mang theo trái tim của cậu bé .


trong thời (gian) gian đó, cậu bé vẫn sống tốt, học và làm, bay giờ thì không làm quảng cáo nữa, cậu pé làm photoshop, làm về album cô dâu, sống vì tuơng lai và chờ bé, rồi những thay đổi trong người làm cậu đau đớn, "mày đi khám bệnh đi, làm bao nhiêu thì ráng để dành đi khám 1 lần cho chắc" bạn bè vừa nói như thế và điều có lẽ làm cậu hối hận cho đến bây giờ là vừa nghe theo lời bạn, bước ra khỏi cổng trên tay còn cầm vài tờ giấy, không hiểu rõ trên đó ghi những gì, những dòng chữ kí hiệu chả biết đọc :D nhưng nó ghi tất cả cuộc sống của cậu bé vào đó và nó cũng có nghĩa là tuơng lai của cậu, tuơng lai của cậu là sẽ còn 5 - 8 năm nữa, suy tim bẩm sinh, 1 trái thận yếu, về nhà 2 chị em ôm nhau khóc haizz thế là bầu trời tối đen rồi :( vừa nhiều lần cậu bé ôm tấm hình của mẹ, khóc, khóc nhiều lắm, cậu bé mún được gặp mẹ, nhưng cậu vừa không làm cái điều ngu ngốc đó, cậu vẫn ráng sống thật tốt, 1 điều duy nhất cậu biết đó là cậu luôn yêu và chờ cô pé, 1 điều duy nhất là cậu bé mún nhìn thấy cô bé cười !


sau 2 năm, chị cũng học đại học xong và đi làm cho 1 ngân hàng gần nhà, chị có 1 người bạn trai hiền lành, dễ thuơng bên Đức, anh cũng hay về VN, cậu bé thích anh và đặt hi vọng vào anh sẽ tốt với chị, ba mẹ anh cũng về gặp chị được 3 lần, lần này là đính hôn, chị sắp đi xa rồi, còn 6 tháng nữa, cậu bé không còn lo nhiều nữa, chị của cậu vừa có tuơng lai tốt :)


Rồi cô pé ngày xưa cũng về ăn tết, tết 2010 !!! cậu vui lắm, nhưng cô pé không về 1 mình, cô pé về cùng 1 người bạn trai, và ba mẹ cô pé không mún cậu gặp cô bé nữa, cô pé đâu biết rằng vừa bao lần cậu rơi nước mắt vì nhớ cô pé, đâu biết rằng cậu sống vì cô bé, đâu biết rằng chỉ 1 mình cô bé có thể làm cậu khóc, vậy thì bây giờ cậu phải làm sao ? mục đích sống trong những năm ít ỏi này cũng không còn, cậu pé chính là tôi, 21t lại là 1 thằng yếu đuối !!!


tui phải làm sao ? sống trong thời (gian) gian còn lại trong sự buồn bã hay nên kết thúc trong đêm nay ? thật sự nước mắt dành cho bé quá nhiều, thật sự không còn gì nữa, tuơng lai của tui chỉ còn là màu đen !


tui cần những lời an ủi rất nhiều, làm ơn hãy giúp tui !!!
 
Cuộc đời của cậu cũng khá tương tự tui đấy, tui cũng bị bệnh, không biết sống chết ngày nào, tui cũng từng mất đi người tui yêu quý nhất, tui cũng từng muốn kết thúc cuộc đời mình, nhưng cậu biết gì không, nếu cậu làm thế thì chị cậu, người bạn mà cậu yêu thương sẽ như thế nào?, phải biết nghĩ cho người khác chứ? tui thấy cậu quá yếu đuối đấy, là đàn ông con trai phải mạnh mẽ lên chứ, phải không nào, và tui muốn nói với cậu điều này, chết thì dễ lắm, sống mới khó, quan trọng là sống như thế nào. Khi một cánh của đóng lại, một cánh của khác sẽ mở ra. Đối với tôi, yêu một người, nếu mình có thể đem lại hạnh phúc cho người đó thì rất tốt, còn nếu không thì chỉ cần người ấy hạnh phúc cũng là quá đủ rồi phải không. Hãy suy nghĩ lại đi, kiếm gì làm đi, đừng để cho mình có thời (gian) gian rảnh rổi để những ý nghĩ tiêu cực đó xâm chiếm đâu óc, vậy nhé.
 

puppylove543

New Member
Quả thật tui thấy bạn k hề yếu đuối tí nào, dù cho trả cảnh khó khăn từ nhỏ nhưng cậu vẫn làm vẫn vượt qua được, tui từ nhỏ k còn cha nên hiểu tất cả thứ khó khăn với cậu thế nào.





Hiện giờ cậu đang buồn chán ? Hãy cảm nhận nó, rồi nỗi buồn sẽ tự tiêu tan, đừng tìm cách trốn chạy cảm xúc của mình. Nếu cần cậu có thể khóc, khóc để rồi tìm thấy chính mình, tìm thấy niềm tin và hy vọng cũng đáng lắm chứ .





Bây giờ khi lẽ sống của cậu là người con gái cậu yêu thương vừa tìm nguồn hạnh phúc mới, thì cậu hãy sống vì chị gái cậu, vì bản thân cậu nữa, mất người yêu không phải là mất tất cả, hãy dũng cảm đứng lên như cậu vừa từng trong quá khứ, đừng nhìn về tương lai quá xa, hãy sống thật tốt ngày hôm nay, đó mới chính là cậu bé mà mẹ cậu mong ước được thấy, nếu biết được cậu có thể vững vàng như vậy hẳn bà sẽ rất vui lòng





Chúc cậu mong chóng tìm lại được niềm tin vào cuộc sống và 1 năm mới với nhiều đổi mới nhé, thân !
 

nguyenkhoakt

New Member
Em à, anh cảm thựơng sâu xa nỗi bất hạnh về bệnh tật và niềm đau thương em đang trải qua khi em mất tình yêu, chỗ phụ thuộc hiện nay của em. Anh không biết nói gì khi đọc xong thư em. Anh vừa lặng người thật lâu va cuối cùng nước mắt vừa trào mi anh giờ nào không biết.





Tuổi trẻ của em gợi nên những ký ức ngày thơ của anh, Mồ côi cha, xa xứ mà kiếm sống, vừa làm nuôi thân vừa học, vừa nuôi mẹ gìa, rồi cũng tốt nghiệp, rồi có học bổng du học nước ngoài. Giờ thì hưu rồi. Nhưng em cũng như anh, ta phấn đấu trong cái cơ cực nhất. Ta làm tốt nhất cái ta có. Ta đạt được cái hôm nay ta có là do lối suy nghĩ luôn luôn lạc quan và hy vọng. Nói tóm lại là ta chưa thất vọng, nản chí bao giờ. Ta không đầu hàng số phận và sẽ không bao giờ đầu hàng em ạ.





Khốn khó nào rồi cũng qua đi. Miễn ta không mất niềm tin yêu và hy vọng vào tương lai, vào ngày mai. Dẫu nó là 5 hay 10 nảm. Hứa với anh là em sẻ sống tốt từng ngày nhá. Thân. nic của anh là huyhoang18182
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top