dracula_ken

New Member
Đề: Em hãy tả hình dáng và hoạt động của con mèo nhà em (hay con mèo mà em thường thấy).



BÀI LÀM


"Meo...meo...". Con mèo cọ người vào chân em nũng nịu đòi bồng. Em cũng vừa học xong nên cúi xuống chơi với chú. Miu khá lớn rồi nhưng vẫn còn hay nũng nịu. Nó tên là Miu, bà em vẫn hay gọi nó như vậy.



Chú Miu nhỏ trắng như bông. Toàn thân nó mềm mại, chót đuôi có một túm lông màu nâu. Cặp mắt nó lúc nào cũng mở to xanh biếc. Em thích vuốt ve lên cái đầu nhỏ và mịn như nhung của chú. Miu lim dim mắt dụi đầu vào tay em. Lúc này nó tỏ ra rất hiền và dễ thương. Khi Miu bước đi thì nó oai ra trò. Nó vươn mình dài, bước chân đi êm đềm mà dõng dạc từng bước. Chú không khác chi một con cọp thu nhỏ lại. Cái tai nó vênh vểnh, cái đầu nó nghiêng nghiêng, thoắt một cái đã nhảy tót lên giường. Con Miu sạch lắm, nó thường nằm trên cái nệm mà má em đã làm riêng cho nó. Má cũng yêu và cưng Miu lắm. Má đi chợ cũng không quên mua cá cho nó. Miu được ăn trong cái đĩa nhỏ. Nó thích ăn cơm trộn chút cá. Nó ăn chậm, nhấm từng chút như một kẻ sành ăn chứ không như con cún ăn tạp. Miu cũng có cách làm vệ sinh rất đặc biệt của nó. Nó ngồi thu mình lại lè lưỡi liếm dần khắp người, nó liếm vào chân trước rồi lấy chân lau mặt. Má em bảo: đúng là rửa mặt như mèo! Rồi nó nằm dài trên đường để tắm nắng và ông mặt trời tắm cho nó một lần nữa...



Từ khi Miu về, chuột chạy đâu hết cả. Miu vẫn rình chuột. Không có chuột thì Miu vồ gián. Một con gián chạy qua sàn nhà, nó lập tức đuổi theo. Nó đùa giỡn với gián gần như một cầu thủ tập banh. Đêm em đi ngủ, Miu vẫn thức tuần trong nhà. Nó rất giỏi, tối thế mà nó đi không va chạm, không làm ngã thứ gì. Bình bông, cái ly, chậu cây...nó không bao giờ đụng phải. Mắt Miu tinh vô địch và chân Miu cũng uyển chuyển không kém. Thỉnh thoảng chú cún xộc tới dọa chú mèo. Miu cong đuôi nhảy phốc lên. Nó đứng thủ thế rất lâu trên nóc tủ. Em phải xua con cún đi. Mèo giữ trong nhà, con cún phải giữ ngoài sân.



Mèo và chó, hai con vật em đều thích. Khi em đi học về con cún vẫy đuôi mừng rối rít từ cổng. Khi em vào trong nhà, Miu nhảy tới cong đuôi lên, quấn sát vào ống quần em. Có hai bạn nhỏ như thế kể cũng thích.



Trần Kim Ngân*
 

thisi_baby

New Member
BÀI MẪU SỐ 2
cách mở bài gián tiếp và kết bài mở rộng cho bài văn tả con mèo


“Meo. A, cô chủ đã về! Xin chào cô chủ!”. Oa, ai vậy nhỉ? À, thì ra tiểu thư mèo Marie dễ thương đang chạy ra đón cô chủ của nó vừa đi học về đây mà.



Mới ngày nào Marie còn bé xíu, mắt nhắm tịt, đi đâu mèo mẹ cũng càm nó theo mà giờ đây nó đã được hai tháng tuổi. Chà! Marie có bộ lông mới đẹp làm sao! Đó là một màu trắng tinh khiết như bông tuyết đầu mùa. Đầu nó tròn như quả bóng sờ vào rất thích, trên đỉnh đầu mọc ngay ngắn hai cái tai hình tam giác xinh xinh. Hai con mắt to tròn, xanh biếc, trong trẻo như nước biển. cái mũi hồng xinh xắn, ướt nhẹp. Bốn chân Marie dài và thon thả. Mỗi bước đi đều nhẹ nhàng, lanh lẹ như lướt trên mặt đất. Cái đuôi dài trông thật thướt tha, duyên dáng… Marie là một con mèo điệu đà. Nhưng đến lúc bắt chuột thì… hãy coi chừng. nó có thể nhảy những bước xé gió. Những lúc rỗi rãi, Marie lại tìm chỗ nắng ấm, ngồi quanh tròn rồi đưa hai cái chân lên liếm liếm và xoa khắp mặt. những lúc ấy, Marie thật dễ thương. Em còn nhớ mãi câu chuyện xảy ra vào một ngày xuân ấm áp. Hôm ấy, em đang ngồi buồn thiu trên thềm nhà vì đang “Bí” ý văn cho đề “tả hoạt động đặc biệt của con vật đặc biệt khiến em nhớ mãi”. Em chợt thấy Marie chụm bốn chân lại, ngoe nguẩy đuôi lấy đà rồi nhảy vọt lên bậu cửa sổ định vồ con thằn lằn xám xấu xí vừa thò cái đầu nhỏ xuống tặc lưỡi như trêu Marie. Nhưng chưa đến nơi, Marie đã ngã phịch xuống đất. Vậy mà Marie vẫn quyết tâm làm bằng được sau năm, sáu lần thất bại.



Nhờ Marie, em chợt nhận ra một bài học quý giá về sự quyết tâm trong công việc và nghĩ ra một ý văn hay… Em rất quý Marie. Em mong Marie sẽ mãi là người bạn thơ ấu của em.



Bài làm của Đặng Hoàng Anh - Lớp 4A3 - Trường Tiểu học Kiền Bái - TN - HP
 
Nhà em có nuôi một con mèo. Nó là thành viên khá quan trọng trong gia đình em.



Con mèo vừa tròn một tuổi. Dáng oai vệ cứ như một con báo nhỏ. Nó là giống mèo tam thể được bác em cho năm ngoái. Mới được một năm mà chú lớn hẳn lên, nằm vừa trong vòng tay em. Em vuốt ve bộ lông dày dày êm êm và khẽ gọi:" Mi Mi - mày đi chơi để chị còn làm văn nhé" . Chú có vè làm nũng chỉ khi khừ khừ trong cổ họng một cách yêu ớt. Chú mèo khoác lên mình chiếc áo hai màu: trắng và vàng. Lông chú mượt như tơ, nhìn xa như một khối mây biết đi. Lông phía trên lưng màu nâu vàng, còn lông cổ, đầu và chân đều màu nâu trắng. Cái đuôi dài cong cong mềm mại, mượt mà lúc ngoe nguẩy bên này, lúc lắc lư bên kia. Bốn cái chân thon thon. Bên dưới bàn chân là tấm nệm êm của mèo, làm cho những bước chân của chú thêm nhẹ nhàng. Đồng thời chú cũng có hàng móng vuốt sắc nhọn ­ vũ khí lợi hại nhất của chú ta. Đầu mèo ta chỉ to bằng quả cam sành, lắc lư liên tục. Đôi tai nhỏ như hai lá quất dựng đứng để nghe ngóng. Mỗi khi sờ tay vào tai chú, chú có vẻ không thích cứ lắc lắc cái đầu. Cái mũi hồng hít hít ngửi ngửi trông thật dễ thương. Hàng ria mép trắng muốt, cong cong, vẻnh ra hai bên trông oai vệ gớm! Thế nhưng đẹp nhất vẫn là đôi mắt tinh nhanh, xanh sáng như hai viên bi thủy tinh, ươn ướt luôn trông ngang ngó dọc. Mỗi khi chú ngáp để lộ mấy cái răng bé xíu như mấy cái gai nhỏ.



Những ngày trời nắng, sáng dậy chú lại ra giữa sân rồi liếm cái lưỡi hồng vào chân trước, còn hai chân sau duỗi ra đằng sau. Thế là chú ta lại nằm sưởi nắng. " Chà một ngày đẹp trời đây" Có lẽ chú nghĩ vậy? Chú vờn cái đuôi rồi cắn cắn gặm gặm. Bỗng nhiên chú hí hửng, có vẻ cao hứng leo tót lên cây cau. Hai chân cào cào sồn sột vào thân cau, miệng ngêu ngao thích chí.



Chú mèo nhà em thính thật đấy! Một tiếng động nhỏ chú ta cũng nghe thấy. Ô kìa! Chú mèo nằm sau thùng gạo để rình chuột đấy. Bỗng một con chuột mon men đến bên chiếc lồng bàn đậy thức ăn. Chợt, chú mèo lấy đà. Mắt chú chăm chú vào gã chuột kia. Chú thu người, bốn chân chụm lại. Đoạn, Chú nhảy "phóc" một cái đến chỗ con chuột. " Chít" thế là gã chuột ranh mãnh đã nằm gọn trong móng vuốt mèo ta. Chú mèo nhà em là thế đấy.



Từ ngày có chú mèo , nhà em bớt chuột hơn . Em gọi chú là “vệ sĩ” mèo và luôn luôn coi chú như một người bạn nhỏ. "Meo , meo" tiếng kêu nhỏ, khàn khàn từ sau nhà, nghe tiếng đó là em nhận ra đúng là chú mèo nhà em. Em ôm chú vào lòng và thủ thỉ " Chúng mình mãi là bạn của nhau nhé!"
 
Top