thuylinh19803

New Member
Đề bài: Hãy tả lại cái bàn mà em thường ngồi học ở nhà





BÀI LÀM 1



“Đến giờ rồi, học bài thôi!”



Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người, lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!” vọng từ góc học tập của em. À, ra là cậu bàn! Em vọi ngước nhìn đồng hồ treo tường. Mười chín giờ mười lăm rồi ư! Hèn gì cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi “cậu Bàn” đã “an tọa” ba năm nay giúp em miệt mài kinh sử. Và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của tiểu học.



- Có chuyện gì mà vội thế?

- Sao Thành lại hỏi mình như vậy? Lẽ ra, hết chương trình “Bông hoa nhỏ” cậu phải khẩn trương ngồi vào học chứ! Chỉ một tuần nữa thôi, nhà trường tổ chức kiểm tra chất lượng đầu năm đó, cậu không nhớ à?

- Ở…ờ…mình nhớ rồi, suýt nữa thì quên. Thank cậu đã nhắc mình.



Vậy đó, chẳng bao giờ cậu ta quên nhắc nhở em. Bởi thế mà lúc nào em cũng yêu mến cậu ta lắm lắm. Đã ba năm nay, kể từ ngày được ba em đưa về sống chung với em ở góc học tập này, cậu đã trở thành người bạn thân yêu nhất của em.



Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý. Hơn ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên “vuốt ve, vỗ về” nó bằng một chiếc chổi lông chim. Trên mặt bàn, lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ: một bông hồng nhung Đà Lạt và một vài nhánh lay ơn rực thắm để ở góc bàn. Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi – nhiều nhất là truyện Đô Rê Mon, kế đến là truyện cổ tích, truyện An-đec-xen…được xếp vào tầng trên. Ngăn bên phải là những cuốn tập, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy chiếc xe điện tử, chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp.



Chiếc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui, nỗi buồn học tập, sinh hoạt của tuổi thơ.









BÀI LÀM 2


Bạn Quang đã có lần nói với chúng em: “Cái bàn này là Vương Quốc của chúng mình. Mỗi đứa làm lãnh chúa một Tiểu Vương quốc”.



Ở lớp 1, lớp 2, lớp 3, hai học sinh ngồi chung một bàn. Lên lớp 4, lớp 5 thì mỗi bàn có 4 học sinh ngồi học. Lớp 4E của chúng em có 12 bộ bàn ghế, chia thành 2 dãy, em ở tổ 1 bàn thứ 3 dãy bên trái.



Mười hai bộ bàn ghế đóng theo kích thước như nhau, cùng một thứ gỗ, một kiểu dáng xếp đều tăm tắp. Thế nhưng không hiểu vì sao, em cảm giác bộ bàn ghế 4 đứa chúng em ngồi là xinh đẹp nhất. Bàn cao 0,7 mét, mặt bàn rộng 0,35 mét, dài 1,8 mét. Ngăn bàn rộng chứa được chiếc cặp học sinh và toàn bộ sách vở, công cụ học tập mang theo hàng ngày. Mặt bàn bằng gỗ ván ép, đánh véc-ni màu nâu thẫm, rất bóng, ưa nhìn. Bàn chúng em được gắn số 3 ở phía hai đầu; mặt bàn ghi rõ các số: 9, 10, 11, 12. Bạn Quỳ nhóm trưởng ngồi ở vị trí số 9, em số 10, bạn Hưng số 11, bạn Quyền số 12. Mỗi đứa trong giờ học đều có một lãnh thổ riêng, một giang sơn riêng.



Đầu năm học, bàn ghế toàn trường được trang bị mới, chuẩn hóa cơ sở vật chất. Nội quy trường rất nghiêm. Học sinh nào viết, vẽ, dùng dao nhọn khắc lên bảng, lên bàn sẽ bị phạt rất nặng, phải bồi thường. Các bàn đều sạch bong, nhóm em đứa nào cũng thấy bàn số 3 của mình như còn mới. Mặt bàn rộng và phẳng, đủ để quyền sách giáo khoa, vở bài tập và hộp bút. Giờ chính tả, mặt bàn đã giúp chúng em viết đúng, viết nắn nót, viết đẹp được điểm cao; cảnh chạm khuỷu tay nhau lúc tập viết, lúc làm bài không còn nữa.



Buổi sáng đến lớp, cái bàn thân thuộc như mở rộng cánh tay đón chào em, nhất là khi em vừa đút cặp vào ngăn bàn. Lúc ra về, cái bàn trở nên lặng lẽ. Ngày lễ, ngày Chủ nhật nghỉ học được ở nhà, có lúc em bâng khuâng nhớ nó.



Ngồi lên ghế, đặt hai bàn tay lên mặt bàn, lắng nghe cô giáo giảng bài, có lúc em cảm giác cái bàn học đang truyền cho em bao trìu mến, nó nhắc nhở em và các bạn hãy cố gắng vươn lên học giỏi và ngoan ngoãn.



Đã có lần cô nhắc lại câu thơ của Nguyễn Trãi: “Án sách, cây đèn hai bạn cũ”, rồi cô giảng bài: “án” là cái án thư, cái bàn của các cụ ngày xưa. Em chợt nghĩ cái bàn học ở trường, ở nhà là người bạn của tuổi thơ. Em thấy yêu quý cái bàn học của mình nhiều lắm.



Theo 153 bài văn mẫu 4*
 
Các chủ đề có liên quan khác
Tạo bởi Tiêu đề Blog Lượt trả lời Ngày
Y Em hãy tả lại một người công nhân xây dựng đang làm việc trên công trường. Văn học thiếu nhi 0
B Có một lần nào đó em đã nhìn thấy một em bé đi bán vé số dạo. Em hãy tả lại người bán vé số ấy. Văn học thiếu nhi 0
C Hàng ngày em vẫn qua con sông nhỏ để tới trường. Em hãy miêu tả lại con sông đó. Văn học thiếu nhi 0
R Em hãy viết một bài văn tả lại một cảnh đẹp của quê hương mà em thích nhất. Văn học thiếu nhi 0
B  Em hãy tả lại quang cảnh của một phiên chợ ngày Tết Nguyên đán ở quê em Văn học thiếu nhi 0
D Nơi em ở có một ngôi chùa cổ hay nhà bảo tàng, công viên hoặc một thắng cảnh nào đó. Em hãy tả lại c Văn học thiếu nhi 0
F Em hãy tả lại hình dáng và công việc của một chị công nhân vệ sinh đường phố và nói lên những cảm ng Văn học thiếu nhi 0
Y Có hai em bé đang nhảy dây trên sân trường, trong giờ ra chơi trông thật đáng yêu. Em hãy tả lại hìn Văn học thiếu nhi 0
H Em hãy tả lại cái bàn mà em thường ngồi học ở nhà hay ở trường cho các bạn cùng nghe. Văn học thiếu nhi 0
R Ở gia đình em (hay bạn em) hoặc ở lớp, ở trường có treo một tấm bản đồ Việt Nam, em hãy tả lại tấm b Văn học thiếu nhi 0

Các chủ đề có liên quan khác

Top