daigai

Well-Known Member
Một số gợi ý cho các bạn trẻ

Viết thư thăm các chú bộ đội Trường Sa như thế nào ạ?
Gửi các chú bộ đội Trường Sa thân yêu!
Cháu tên là.....hiện là học sinh trường..... Nhân dịp ngày 22-12 cháu viết thư gửi tới các chú lời chúc sức khỏe, may mắn và có nhiều niềm vui trong cuộc sống. Chúc cho các chú hoàn thành suất sắc nhiệm vụ, luôn nắm chắc tay súng bảo vệ biên cương hải đảo của nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.

Cuộc sống của học sinh chúng cháu là ngày ngày cắp sách tới trường, ở lóp nghe lời dạy của cô, về nhà vâng lời ông bà, cha mẹ dạy dỗ. Ngoài giờ học, những lúc rảnh rỗi, cháu cũng hay làm việc nhà, chơi thể thao, đọc sách báo. Thế còn các chú, cuộc sống của các chú ở ngoài đó như thế nào? 1 ngày các chú làm những việc gì? Xa gia đình, các chú chắc hẳn là nhớ nhà lắm? Thế chú nhớ nhất là ai? Nhận được thư chaú, chú nhớ viết cho cháu kể cho cháu nghe nhé chú!


Đây chỉ là 1 đoạn trong cả 1 bức thư. Khi viết thư cho các chú bộ đội, em nên hỏi thăm đời sống của các chú, cách viết cần tình cảm vì các chú bộ đội ở Trường Sa cả năm ở ngoài đó, ít được về nhà lắm. Nên khi nhận được thư từ của người dân gửi ra đó là họ vui lắm. Em cứ viết tự nhiên như là sự chia sẻ với bạn bè, cô chú em ấy nhé

Một mùa đông lại về! Trong tiết trời se lạnh, em nghe như lòng mình xao xuyến, như khao khát mong chờ một điều gì đó anh ạ. Anh có thấy chiếc tàu trắng như con thiên nga lớn lướt trên mặt biển, và xung quanh là những con sóng kết thành từng làn , rồi tạo thành những đóa hoa biển nối dài, nối dài… đến vô tận!

Những cảm xúc trong em lại ùa về, như những làn sóng từ biển xa chạy vội vào, rồi nhẹ nhàng trao nụ hôn lên bờ cát, thật nồng thắm… Ôi! Những cánh chim hải âu thỏa thích bay lượn trên nền trời xanh thắm vời vợi, trong buổi bình minh còn đọng một tí hơi sương. Em nghe đâu đó hương vị nồng nàn tinh túy của biển. Và giữa lúc ấy, hình ảnh của anh - những người chiến sĩ hải quân xuất hiện, với màu áo trắng tinh khôi, tô điểm trên đó là những đường nét thật trang nhã! Anh ơi! Anh đã ra đi vì màu xanh của biển, vì miền đất anh hùng, và vì dòng máu quê hương!”. Bỏ lại đằng sau tất tất cả niềm hạnh phúc riêng tư, bỏ lại tuổi thanh xuân còn tràn đầy nhựa sống.
Anh Krắ nè! Được làm em gái cùa anh anh – em gái của người lính Trường Sa, em rất tự hào anh biết không! Có lẽ anh vất vả lắm? Cuộc sống ngoài ấy chắc là thiếu thốn tình cảm lắm anh nhỉ! Hy vọng những dòng cảm xúc của em sẽ làm tim anh phần nào ấm lại.
Anh ơi, em hi vọng anh sẽ luôn nhớ….! Nhớ : tiếng sóng biển là lời tâm sự mà em dành cho anh, tiếng gió vi vu là lời động viên mỗi ngày “cố lên anh nhé”! . Tuy ta cách xa nhau hai phương trời, nhưng em tin một ngày nào đó không xa, mình sẽ gặp được nhau, em và ba mẹ luôn mong anh về mang theo vinh quang cho buôn làng!
Anh nhớ giữ gìn sức khỏe, tự chăm sóc bản thân, ăn uống đầy đủ, đừng để bị bệnh nha anh! Hãy mạnh mẽ hiên ngang và phải vững vàng một niềm tin anh nhé!
Dù còn rất nhiều lời muốn nói nhưng em xin dừng bút ở đây, em mong sớm nhận được thư hồi âm của anh!
Em gái bé nhỏ của anh!

Kon Yông K Linh







Anh Sin thân yêu!

Mới đó mà một mùa xuân nữa đã dập dìu theo cánh én bay về. Khắp nơi đã lại có cái không khí náo nức, tất bật chuẩn bị đón xuân. Nhìn những nụ mai vàng e ấp tắm ánh sương mai trong tiết xuân da diết lạnh, em và mọi người trong gia đình lại hướng lòng mình về Trường Sa- mảnh hồn thiêng liêng của tổ quốc mà nhớ về anh, người con yêu thương của gia đình; đứa con mà năm nay, sẽ lại đón xuân nơi miền biển đảo xa xôi, để giữ gìn bình yên cho đất nước.
Anh còn nhớ không, khi anh quyết định đi theo con đường bộ đội hải quân, bố đã nói, đời người lính biển sẽ đầy những trang hào hùng oanh liệt, nhưng cũng sẽ phải chịu nhiều nỗi ngậm ngùi khi phải sống xa quê. Nhưng anh đã vẫn chọn, và em tin anh không bao giờ hối hận về quyết định của mình; nhưng mà em vẫn biết, sẽ có những đêm cầm chắc tay súng gác đảo xa, anh sẽ vẫn chạnh lòng nhớ quê hương, nhớ gia đình; và đặc biệt là giờ đây, trong những ngày giáp Tết này, nỗi nhớ đó lại càng trào dâng theo từng con sóng biển. Mùa xuân là dịp sum vầy, là dịp để mọi người con dù ở tận phương trời xa xôi nào cũng được về bên gia đình, nhưng em biết là một người lính, bên cạnh niềm vui cá nhân, các anh còn nặng bên mình nhiệm vụ, còn trọng trách của Đảng đã giao phó, phải toàn tâm toàn ý giữ gìn từng tấc đất máu thịt của quê hương. Đặc biệt là Trường Sa, mảnh đất mà hiện nay đang nóng lên từng ngày bởi sự tranh chấp của ta và địch, thì tay súng của các anh phải càng thêm vững vàng và mạnh mẽ. Những gì mà anh đã và đang làm luôn là niềm tự hào của gia đình mình, là tấm gương sáng cho em noi theo. Anh à! Dạo này quê hương mình thay đổi nhiều lắm, cuộc sống ngày càng no ấm hơn, nhà nhà đều phơi phới đón chào mùa xuân mới với bao niềm mong ước. Nhà mình cũng vậy, ông bà vẫn khỏe, vẫn có thể tỉ mỉ gói từng đòn bánh, và luôn miệng nhắc mẹ chuẩn bị quà gởi ra cho thằng cháu bà ở đảo xa; bố và em thì luôn tay dọn dẹp nhà cửa, vườn tược, những phần việc mà trước đây em luôn nạnh anh làm, thì bây giờ em đều cố gắng hoàn thành, dù biết rằng còn kém xa anh. Mọi người đều rất nhớ anh, vì bởi lẽ, mọi ngóc ngách trong nhà đều có bóng dáng của anh, và mỗi người lại bộc lộ nỗi nhớ đó bằng những cách rất riêng; nếu như ngoại và mẹ cứ luôn tay chuẩn bị quà, và luôn miệng nhắc không biết chừng nào thằng Sin mới xin về phép được đây nữa, thì cái nhớ của bố lại là câu nhắc nhở mẹ đừng có nhắc anh hoài, vì nếu cứ nhắc, ở đảo xa biết anh có tập trung cho nhiệm vụ được không; và đó còn là những đêm ba nén tiếng thở dài bên bếp lửa, biết lấy ai hang ngày cùng lên rẫy, tối tối về phụ bố xay ngô, bởi em thì bận học, đâu dành thời gian nhiều được cho bố. Anh đừng buồn khi đọc những dòng này, em chỉ muốn anh biết tình cảm mọi người dành cho anh, để anh luôn cảm giác trong tim mình luôn có hình bóng của gia đình, luôn cảm giác ấm lòng những đêm trời trở lạnh và khi xuân về, dù không được sum vầy nhưng anh sẽ vẫn thấy mùa xuân mà mọi người muốn gửi đến anh. Đó là những tình cảm thiêng liêng chân thành mà em tin nó sẽ vượt qua muôn trùng sóng gió để đến với anh. Anh và gia đình tuy cách xa ngàn trùng, nhưng thật ra không bao giờ có khoảng cách, khi mình luôn nghĩ về nhau, phải không anh?
Lúc này, khi đang ngồi viết những dòng này, em thật sự không biết viết gì nữa, khi mà bên tai em là những lời “góp ý” tới tấp của ngoại và mẹ, nào là nhắn với nó ngoại giận nó lắm, đi gì mà đi miết không biết đường về, dặn nó ăn uống đầy đủ, trời lạnh nhớ mặc áo ấm, ngủ đừng có làm biếng giăng mùng… Rồi lại tao nói là nói vậy thôi, chứ đừng có biên mấy vụ giận hờn vô, nó nghe lại tưởng thiệt; Bác Hồ dạy sao nó làm vậy là đúng rồi, nói với nó, ngoại nhớ nó lắm. Em viết lại “nguyên văn” những gì em nghe được cho anh Hai đó, nhưng dù có viết thế nào đi nữa, em cũng không thể gửi cho anh cái khăn có thấm nước mắt nhớ thương của ngoại, hay là đôi mắt đầy suy tư của ba hướng về nơi cuối trời trong tiếng nhạc mừng xuân. Dù không nói, nhưng có lẽ em vẫn biết gia đình mình mong ước trong đêm giao thừa là gì rồi. Là có anh ở đây giờ này, để chiếc ghế của anh sẽ được lấp đầy trong bữa cơm tất niên bằng một hình bóng thân thương; nhưng vượt lên tất cả, điều mà em và mọi người mong muốn, là bình an cho anh và cho mọi người lính phải công tác xa quê hương, là ngọn lửa yêu nước mà anh và đồng đội đã thắp lên sẽ mãi cháy bất diệt để sưởi ấm cho tổ quốc mình.
Thôi thư đã dài, em xin tạm dừng bút. Tết này nhà mình sẽ ăn Tết thật vui vẻ, sẽ làm thật nhiều điều tốt, và gởi hết những điều đó cho anh, mong anh ấm lòng. Cuối thư, em chúc anh thật nhiều sức khỏe, mong các anh sẽ đón một cái Tết thật ấm áp trong tình đồng đội. Em xin gửi đến những người lính như anh trên khắp mọi miền, lời Thank chân thành, nhờ có các anh, mà tổ quốc Việt Nam mới có được những mùa xuân thanh bình, ấm no, hạnh phúc. Chúc các anh luôn có ý chí, niềm tin để hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng của mình, và tay súng của các anh sẽ càng thêm chắc, thêm vững vàng hơn nữa khi mỗi độ xuân về, để cho đất nước mình mãi mãi đón mùa xuân.
Em gái của anh

Rơ Ông K Luyết.
Các anh mến!

Dạo này các anh khỏe không? Các anh vẫn học tập tốt chứ? Em là Da Cát K Hiếu. Có lẽ khi nhận được thư của em, các anh sẽ bất ngờ lắm! Đêm nay ở Đạ Tông trăng sáng lạ lùng. Gió vẫn thổi nhè nhẹ, như mang theo hương vị mằn mặn từ mũi đất Cà mau xa xôi của em. Các anh biết không? Không có nỗi đau, nỗi buồn nào bằng việc xa xứ cả. Và mỗi khi ta chợt bắt gặp một hình ảnh nào đó ở quê nhà, lòng lại gợn lên một cảm xúc khó tả. Rồi tự nhủ thầm, “à, hình như là đang nhớ quê”.
Em biết, nơi hải đảo xa xôi, các anh sẽ không khỏi một lần nhớ hương, bản làng và gia đình.

Xung quanh các anh là biển rộng bao la, từng cơn sóng gợn như hòa theo nỗi lòng các anh. Hoàng hôn thường buồn lắm phải không các anh? Nhưng phải công nhận rằng hoàng hôn rất đẹp. Nó mang trong mình một vẻ đẹp kiêu sa, tráng lệ. Ẩn sâu trong sự kì bí ấy, có lẽ là tâm tư của các anh đang hướng về đất liền. Dù biết rằng hoàng hôn buồn đấy, nhưng các anh vẫn thích ngắm phải không? Lúc ấy, mọi khoảng cách xa xôi về không gian như ngưng lại, thời gian như chùng xuống, và các anh cứ trải lòng ra để tâm hồn được nhẹ nhỏm.
Cô giáo chủ nhiệm bảo với em rằng, gió ở đảo lạnh lắm. Nhưng cái lạnh da thịt, không bao giờ bằng cái lạnh buốt giá trong tâm hồn và trái tim, khi các anh phải biền biệt xa quê giữa trùng dương thăm thẳm. Nhiều đêm ôm súng canh gác, các anh có thấy ánh trăng phản chiếu long lanh trên mặt biển không? Nó lấp lánh, và như mang một chút ấm áp nhỏ nhoi đến với các anh. Chắc cũng đủ làm các anh gợn lòng xao xuyến. Và làm sao tránh khỏi hụt hẫng, khi có một đám mây đen bất ngờ kéo đến, che khuất vầng trăng, che đi hy vọng và nỗi nhớ trong lòng các anh.
Cuộc sống ở đảo có tốt đến đâu, thì cũng không thể nào bằng đất liền. Làm sao có được hương vị của gia đình. Làm sao có được sự nhộn nhịp phồn hoa của đô thị… Nhưng biết làm sao giờ hả các anh?...
Nhưng các anh đừng buồn và hãy luôn giữ vững niềm tin và tình yêu với biển nhé.

Cuối thư, em chúc các anh sức khỏe, công tác và học tập tốt. Đừng bao giờ thất vọng, khi đã hy vọng vào cuộc đời tươi đẹp nha các anh.
Chào anh- cánh chim hải đảo!

Lối nhỏ vào thư dạt dào cảm xúc của em gái nhỏ, đó là cảm xúc về anh- người lính hải đảo Trường Sa. Một người lính đang canh giữ biển đảo đầy sóng và lộng gió.
Hình ảnh người lính giữa muôn trùng sóng bạc vỗ vào bờ gìn giữ biên cương ngoài biển rộng.
Hình ảnh người lính trên tay là khẩu súng với bộ quân phục như cánh chim tung bay giữa bầu trời xanh thẫm.
Hình ảnh người lính vượt qua khó khăn gian khổ luôn chẳng chùn bước, bỏ lại những riêng tư để chạm tay vào lý tưởng tuổi thanh xuân, bảo vệ biển trời tổ quốc..
Chắc chẳng bao giờ em có thể thấu hiểu hết nỗi vất vả gian khổ của anh.
Nhưng em biết các anh cần một người bạn, cần một lời chia sẻ, cần một tâm hồn đồng điệu, hay đơn giản là một cánh thư từ phương xa… để quên đi những giây phút mệt nhoài, để lòng nhẹ đi lúc tâm hồn trống rỗng khi nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn, về mẹ hiền ngóng chờ con, về những lời hẹn thề của đôi lứa yêu nhau.
Với tình cảm chân thành và lòng ngưỡng mộ, em mong cánh thư nhỏ này sẽ có một chút gì đó để tâm hồn anh được ấm hơn.
Để biết rằng anh không cô độc. Để biết rằng xa nhau về khoảng cách địa lý, nhưng những tâm hồn đồng điệu thì luôn thật gần, thật gần.
Đứng trước anh em thấy mình nhỏ bé, anh như là gió lộng giữa dải Ngân Hà muôn vàn vì sao lấp lánh, còn em chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa sa mạc bao la.
Để một mai cơn gió này sẽ cuốn hạt cát nhỏ bay xa bay cao để chạm vào ngưỡng cửa của tương lai.
Anh là ánh sáng của bình minh ấm áp xua tan đi màn đêm tối tăm, soi rọi ánh sáng chân lý, để bọn cướp nước biết rằng, KHÔNG CÓ GÌ QUÝ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO.
Cứ như vậy anh nhé! Cứ là ánh sáng, cứ là gió lộng… và cứ là tất cả nha anh!

Em trai của các anh : Phi Srỗn Etuyl
Các anh thân mến!

Em tên Cil K’ Phụng , hiện là học sinh lớp 8a 4 trường THCS Liêng Trangg – Đạ Tông, Đam Rông, Lâm đồng. Em viết thư này gởi tới các anh lời chúc sức khỏe và có nhiều niềm vui trong cuộc sống. Chúc các anh hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, luôn nắm chắc tay súng bảo vệ biên cương hải đảo của nước Việt Nam thương yêu.
Các anh mến! Cuộc sống của các anh ngoài biển đảo thế nào? Hàng ngày các anh làm những việc gì? Xa gia đình, hẳn là các anh nhớ nhà lắm. Khi màn đêm buông xuống, nỗi nhớ ấy dâng lên tột đỉnh. Nhớ người mẹ già mong con từng ngày. Nhớ người vợ và con thơ đang mong cha…
Ở nơi biển khơi ấy, quanh năm chập chùng sóng vỗ, em biết các anh phải đương đầu với nhiều thử thách, khó khăn. Sự khắc nghiệt của khí hậu, sự thiếu thốn về vật chất và tinh thần, sự cô đơn giữa đêm khuya vắng vẻ, và còn rất nhiều, rất nhiều…
Mỗi khi có cơn bão đến, em lại nhớ đến các anh bộ đội ở Trường Sa, mong sao cho hết mưa bão để các anh được bình yên. Vào mùa mưa bão ở đất liền, tụi em đã đi lại rất khó khăn rồi; ở ngoài đó, không biết làm sao các anh có thể chống lại cái lạnh, cái giá rét, để giữ gìn thể lực, tiếp tục bảo vệ biển đảo.
Chúng em ao ước một ngày nào đó sẽ được chen chân đến vùng đất thiêng liêng này, được chứng kiến sứ mệnh vinh quang mà các anh đang làm…
Chúng em nơi đây được lớn lên trong sự đùm bọc, chở che của gia đình, trong nền hòa bình của nước nhà, đó cũng là một phần công sức của các anh. Thank tất cả các anh, những người lính đang cầm chắc tay súng giữa biển trời tổ quốc, canh giữ hòa bình cho nước nhà!
Em xin dừng bút ở đây. Chúc các anh sức khỏe, công tác tốt!





Gởi các chiến sĩ hải quân thân mến!

Chắc hẳn khi nhận bức thư em gởi các anh sẽ ngạc nhiên lắm, bởi các anh không biết em là ai. Em xin tự giới thiệu về em nhé. Em tên là Cil K Hải học sinh lớp 8a 4 trường THCS Liêng Trangg – Đạ Tông, Đam Rông, Lâm đồng .Em biết đến các anh qua lời giảng của cô giáo em- cô Bùi Thị Thúy Huệ.Lời đầu tiên em gửi tới các anh là lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc các anh dồi dào sức khỏe, để luôn nắm chắc tay súng bảo vệ biên cương hải đảo của nước ta.
Em được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Đam Rông thân yêu. Em chưa lần nào được chen chân lên đảo, nhưng em hiểu được những vất vả ngày đêm mà các anh phải đối mặt trước sóng to, gió lớn. Nơi đây, em luôn phấn đấu làm tròn bổn phận của một người con hiếu thảo, một người trò ngoan hiền, sống gần gũi và chan hòa với mọi người. Đối với em, mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Nơi đó, các anh như những con chim từ những mảnh đất khác nhau bay về, bảo vệ vững chắc biển trời của tổ quốc. Chắc các anh có nhiều kỉ niệm với nhau lắm nhỉ? Em rất muốn được gặp để trò chuyện cùng các anh ngoài đời thật. Các anh nhớ nhà lắm phải không? Bao lâu thì các anh mới được về thăm nhà ạ? Ở đó, chắc các anh được ăn nhiều món hải sản lắm nhỉ? Khi nào em ra đó, các anh đãi em những món hải sản đó nha!Mùa xuân- tết đoàn viên sắp tới, mọi người ai cũng được hưởng Tết an lành, nhưng với các chiến sĩ thân thương nơi đảo xa, thì mùa xuân đất nước dường như vời xa lắm, bởi thiếu vắng người thân, thiếu vắng khung cảnh quê nhà quen thuộc. Cả dân tộc nói chung, và em nói riêng, sẽ luôn sát cánh và là hậu phương vững chắc cho các anh. Vì em đang là học sinh nên em không thể nào chia sẻ những vất vả cùng các anh. Bởi thế, bây giờ em sẽ phấn đấu học thật tốt, để cùng các anh bảo vệ và phát triển đất nước ngày càng giàu mạnh hơn. Em mong rằng, những lời tâm sự ngắn ngủi này, sẽ đem lại niềm vui, và là món quà nhỏ của em gởi tới các anh.
Cuối thư, em chúc các anh luôn làm tốt nhiệm vụ cao cả của mình.
NGƯỜI CHIẾN SĨ TRƯỜNG SA

Chưa một lần được đến với Trường Sa
Chỉ biết qua truyền hình và báo chí
Em cứ nghĩ
Trường Sa rất đẹp
Với bầu không khí trong lành và mát mẻ
Có mặt trời sưởi ấm lúc bình minh
Có sóng vỗ rì rầm xua đêm thâu vắng lặng...
Nào đảo chìm, đảo nổi, đảo đá, đảo san hô...
Ôi nhiều lắm, không thể nào kể xiết.
Trường Sa là thiên đường trong tâm trí của em.

Nhưng thật sự không hề như vậy
Biết bao nhiêu nguy hiểm với gian lao.
Các anh chiến sĩ phải ngày đêm canh giữ
Giữ lấy chủ quyền biển đảo quê hương.
Chỉ vài phút sơ sảy
Mất đất, mất nhà
Mất cả quê hương...
Bọn xâm lược đang rình mò cướp giật
Tìm đủ mọi mưu toan
Từ vu oan, chiếm đánh bằng vũ Trang
Đến cướp giật ban ngày trắng trợn
Để mưu đồ cướp lấy Trường Sa.

Nhưng hỡi Việt Nam ơi, đừng sợ hãi
Đã có những anh hùng đang canh giữ biển khơi
Ngày đêm không nghĩ
Đối mặt mọi nguy nan
Nhưng lòng anh vẫn vững
Giữa trùng dương biển khơi dậy sóng
Tim các anh luôn rắn chắc một niềm tin.

Người dân Việt Nam sẽ cùng các anh
Hòa nhập trí tuệ, tinh thần và sức mạnh
Để cùng nhau giữ lấy chủ quyền
Dù có chiến tranh, bão bùng hay sóng gió
Đã có anh- người chiến sĩ Trường Sa.

Đó là bài thơ mà cô giáo chú nhiệm đã đọc cho chúng em nghe trong giờ SHL.

Chào anh người lính biển.

Các anh chiến sĩ hải quân thân nhớ. Qua những giờ học ngoại khóa ở trên lớp,qua các chương trình truyền hình thực tế em có những cảm xúc riêng và vô cùng kính phục các anh. Anh ơi, không biết ở ngoài đó như thế nào anh nhỉ? Trong trí tưởng tượng của em, ở nơi xa xôi đó, không có gì khác ngoài cái nắng như nung vào ban ngày, cái lạnh buôn buốt của gió biển vào ban đêm. Và đặc biệt là hương vị mặn nồng đặc trưng của biển. Khi nào hồi âm cho em, anh nhớ kể nhiều hơn cho em biết, về cuộc sống vùng hải đảo nha.
À, ở ngoài đó ăn Tết lớn không hả các anh? Đón năm mới trong tâm trạng đề phòng, canh giữ an toàn cho biển đảo, thì cũng không thoải mái gì đâu, đúng không anh? Mai này có dịp, em nhất định phải ra đó một chuyến cho biết mới được. Đến lúc đó anh phải đãi em ăn đồ biển đó nha.
Các anh hãy vững lòng nha. Em hy vọng chúng em trong đất liền sẽ luôn là hậu phương vững chắc cho các anh.
Cuối thư, em chúc các anh lính biển luôn vui- trẻ- khỏe- đẹp- thành công và hạnh phúc.
Hẹn gặp lại các anh ở lá thư sau.

Em gái : Kon sơ K Đoàn



Thân chào các anh chiến sĩ Trường Sa!

Có lẽ các anh không biết em là ai đâu nhỉ? Em xin tự giới thiệu tên em là Cil K Hồng, hiện đang là học sinh lớp 8, trường THCS Liêng Trang, Dam rông, Lâm Đồng.. Những dòng thư em viết cho những người chiến sĩ mà em chưa hề biết và gặp mặt, em cũng không biết lá thư này có chuyển đến được cho các anh không? Chỉ sau những tiết học ngoại khóa ở lớp, mà em mới biết phần nào về cuộc sống gian khổ của các anh; nhưng em vẫn viết lá thư này, với hy vọng, lá thư sẽ bay đến miền biển xa xôi ngoài Trường Sa của tổ quốc.
Chưa một lần em được ra đảo nơi các anh sống và làm việc, chưa hề biết được cuộc sống của những người lính đảo khó khăn vất vả như thế nào, cũng chưa hề quen biết một người lính hải quân nào ở miền xa, nhưng em biết, nhờ có các anh, những người lính canh giữ biển đảo, mà em yên tâm trong lòng, có cơ hội được chen chân đến biển đảo, dạo chơi trên những bãi cát vàng, và chỉ biết nhìn ra xa để mong có thể xác định được nơi các anh đang canh gác ở đó. Các anh đang cùng đồng đội vững tay súng làm nhiệm vụ thiêng liêng cao cả là bảo vệ tổ quốc. Nơi em đang sống là một vùng xa xôi khó khăn ở Tây Nguyên, nhìn đâu cũng thấy cây cối, rừng và bản Làng. Chúng em luôn được sống trong những ngày tháng hòa bình, vui vẻ, đó cũng là nhờ vai trò rất lớn của các anh. Công việc của các anh thật đáng tự hào. Các anh đã chia tay người thân, bạn bè, rời xa cuộc sống sôi động ở phố phường, để đến với một nơi xa xôi, xung quanh chỉ toàn là biển, điều kiện sống rất thiếu thốn, với bao hiểm nguy, như mưa giật, nắng xiên, giông bão, sóng lừng… luôn luôn rình rập và ập đến bất cứ lúc nào không biết. Trong tưởng tượng của em, cuộc sống hàng ngày của các anh là canh giữ vùng chủ quyền trên biển của đất nước. Đó là nhiệm vụ rất thiêng liêng cao cả. Ngoài công việc sẵn sàng chiến đấu, em biết các anh còn tự trồng rau, chăn nuôi, trên cát vàng khô khát bỏng cháy, để cải thiện cuộc sống của mình nữa.
Dẫu biết khó khăn còn rất nhiều trong công việc, cũng như trong cuộc sống hàng ngày, cùng với nỗi nhớ thương người thân, gia đình, bạn bè, nhưng vì nhiệm vụ cao cả, trọng trách to lớn, mà các anh đã kiên cường bám trụ giữa biển khơi, nơi cách xa đất liền hơn bốn trăm cây số. Hy vọng rằng các anh sẽ có thêm nghị lực để hoàn thành tốt nhiệm vụ. Nơi đất liền em luôn theo dõi ủng hộ và tiếp sức cho các anh. Mong ngọn cờ hồng nơi Trường Sa luôn tung bay không ngừng nghỉ. Mong các anh chiến sĩ nơi hải đảo chắc tay súng ngày đêm.
Cuối thư chúc các anh có nhiều sức khỏe và công tác tốt!
Thân chào!



Gửi các anh bộ đội Trường Sa thân yêu!

Em tên Kon so k Ăm, hiện là học sinh trường THCS Liêng Trang. Nhân dịp ngày 22/12 và Tết Quí Tị, em viết thư gửi đến các anh lời chúc sức khoẻ, may mắn và có nhiều niềm vui trong cuộc sống. Chúc các anh hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, luôn nắm chắc tay súng bảo vệ biên cương hải đảo của nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.

Cuộc sống của học sinh chúng em là ngày ngày cắp sách đến trường, ở lớp nghe lời thầy cô dạy, về nhà vâng lời dạy bảo của ông bà, cha mẹ. Ngoài giờ học, những lúc rảnh rỗi em cũng hay làm việc nhà, chơi thể thao và đọc sách báo.

Thế còn các anh, cuộc sống ở ngoài biển đảo thì thế nào? Hằng ngày các anh làm những việc gì? Xa gia đình, các anh hẳn là nhớ nhà lắm! Khi đêm buông xuống, các anh có lẽ rất nhớ nhà, nhớ người mẹ già từng ngày mong đợi con, nhớ người vợ với nỗi nhớ chồng không nguôi, nhớ con thơ đợi cha …

Giữa chốn ngút ngàn trùng khơi, quanh năm chặp chùng sóng vỗ ấy, chúng em biết các anh phải đương đầu với nhiều thử thách, khó khăn. Sự khắc nghiệt khí hậu, sự thiếu thốn về vật chất lẫn tinh thần, sự cô đơn buồn bã giữa đêm khuya thanh vắng … rất nhiều và rất nhiều…

Mỗi khi có cơn bão đến em lại thấy bồn chồn và rất lo cho các anh bộ đội ở Trường Sa, cứ mong chờ hết mưa bão để các anh được bình yên. Chúng em ở đây vô cùng e sợ cho các anh. Vào mùa mưa bão ở đất liền tụi em đã đi lại đã rất khó khăn rồi. Không biết làm sao các anh có thể chống lại cái lạnh, cái rét, giữ gìn thể lực, tiếp tục bảo vệ biển đảo.

Và cũng một lần nữa, em muốn chuyển lời Thank của những ngư dân đến các anh. Vì các anh luôn là người hỗ trợ, giúp đỡ họ giữa những cơn bão.

Chúng em ao ước một ngày nào đó sẽ được chen chân đến vùng đất thiêng liêng này, được thực hiện sứ mệnh vinh quang mà các anh đang làm…

Ước gì đêm nào em cũng được xem một chút thời sự về Trường Sa thân yêu. Cho gửi chút nắng, chút gió đất liền để làm quà đến các anh bộ đội Trường Sa thương nhớ.

Em muốn tận mắt nhìn thấy quả bàng vuông là đặc sản nơi Trường Sa, màu tím của hoa muống biển…

Thư đã dài, em xin ngừng bút ở đây và em cũng mong nhận được thư hồi âm kể về cuộc sống của các anh ngoài biển đảo.

“Ngoài buồn nhặt lá vàng rơi

Xếp thành bốn chữ, đợi chờ hồi âm”.
Gửi người chiến sĩ đảo xa.

Đầu thư, cháu xin gửi đến các chú lời chúc sức khoẻ và lời Thank chân thành nhất. Vậy là mùa xuân mới sắp về trên quê hương, mọi người, nhà nhà đang chuẩn bị đón tết, không khí tấp nập vui mừng đang tràn ngập khắp ngõ hẻm. Cháu xin gửi một chút hơi xuân tình yêu và niềm tự hào của người dân Việt đến các chú.

Cháu lớn lên giữa bản làng nhỏ ở Tây Nguyên, chỉ biết Trường Sa và các hải đảo của Việt Nam qua sách báo, phim ảnh. Nhưng đối với cháu, Trường Sa là ruột thịt Việt Nam, là niềm sự hào của mỗi người dân Việt.

Việt Nam – mảnh đất rồng thiêng những ngày này đang đẹp hơn bao giờ hết. Quê hương cháu ngày nay đang khoác lên mình một tấm áo mới, tấm áo của niềm tin và sự nỗ lực. Được như thế là nhờ các chú đang ngày đêm nắm chắc tay súng giữ vững chủ quyền biển đảo của Việt Nam.

Nước mình có thể còn cùng kiệt về kinh tế, nhưng tình cảm thì không bao giờ thiếu cả. Lòng yêu đất nước đã thấm đậm và chảy trong máu của mỗi người dân Việt. Giữa chốn ngút ngàn trùng khơi quanh năm sóng vỗ ấy, cháu biết các chú phải đương đầu với muôn vàn khó khăn, gian khổ. Hàng ngày đều mong đợi những chuyến tàu từ đất liền mang theo tấm lòng và niềm tin của dân tộc Việt Nam kiên cường và anh dũng.

Khi màn đêm buông xuống các chú có lẽ rất nhớ nhà. Nhớ tiếng gà trống quê hương. Nhớ vợ con. Nhớ bữa cơm gia đình đạm bạc mà chan chứa yêu thương và niềm hạnh phúc.

Sự khắc nghiệt giữa cái nắng, cái gió của đảo xanh hùng vĩ là rất nhiều. Cháu biết các chú thiếu thốn rất nhiều nhưng các chú hãy cố gắng lên nhé. Đất liền luôn hướng về các chú và đảo xanh hùng thiêng sẽ che chở cho các chú. Đặc biệt là trong mùa mưa bão …

Chúng cháu được lớn lên trong sự đùm bọc, chở che của gia đình. Xã hội quan tâm đến chúng cháu. Cháu Thank tất cả những điều đó. Cháu Thank tất cả những người lính cầm chắc tay súng để chúng cháu có thể lớn lên trong hoà bình và đùm bọc của xã hội.

Cháu hứa với các chú là sẽ gắng công học tập rèn dũa bản thân để có thể trở thành những người có ích của xã hội.

Cuối thư, cháu chúc các chú sức khoẻ, công tác tốt.

Cháu của các chú: Long Dinh Ha Chiên



Các chú chiến sĩ Hải quân thân mến!

Lời đầu thư, cháu xin chúc các chú dồi dào sức khoẻ và gửi tới các chú những gì tốt đẹp nhất. Hi vọng rằng cánh thư nhỏ bé này sẽ là chiếc cầu nối gắn kết những con người chưa từng gặp mặt.

Chắc hẳn, nơi đảo xa, các chú đang băn khoăn người viết lá thư này. Xin tự giới thiệu, cháu tên là Ntơ K Bền là học sinh Trường THCS Liêng Trang.

Các chú Hải quân yêu quý!

Qua các bài giảng của thầy cô cũng như qua sách báo, TV, cháu đã hiểu rất nhiều về nhiệm vụ cao cả và sự hi sinh thầm lặng của các chú cho Mẹ hiền Tổ quốc. Sinh sống ở đất liền, nỗi băn khoăn của cháu là ở nơi xa ấy, cuộc sống của các chú như thế nào? Điều kiện sinh sống trên đảo ra sao? Ước mong có một ngày được chen chân ra đảo để hỏi thăm các chú dường như là thường trực trong mỗi chúng cháu.

Thưa các chú!

Ngày nay được sống trong hoà bình, hơn ai hết, cháu hiểu rằng: “ Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên” cả, vì vậy các chú vẫn phải ngày đêm cầm chắc tay súng bảo vệ vững bền chủ quyền biển, đảo và thềm lục địa thiêng liêng của Tổ quốc. Các chú là những người giữ nước anh hùng, vĩ đại. Cháu tự hào, khâm phục và kính yêu các chú, những người âm thầm cống hiến cuộc đời mình ở nơi đón ánh nắng mặt trời đầu tiên trên lãnh thổ chữ “S” thân thương. Đất nước chúng ta có rừng vàng, biển bạc, đó là điều không gì chối cãi được, phải không các chú? Theo cháu được biết thì hiện nay, Trung Quốc đang thực hiện những kế hoạch leo thang tại Biển Đông. Cháu cũng như tất cả mọi người luôn mong muốn đất nước chúng ta luôn giữ toàn vẹn chủ quyền biển đảo, cháu mong nuốn đát nước chúng ta ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn nữa, ước mong ấy không phải chỉ riêng ai các chú nhỉ? Và các chú chính là nơi để cháu và các bạn trẻ Thạch Hoá gửi gắm niềm tin khát vọng.

Các chú ạ!

Cháu biết là lính biển các chú phải xa nhà, xa gia đình, xa quê hương, có lẽ các chú cũng rất buồn. Nhưng cháu tin lòng yêu nước, yêu Tổ quốc sẽ chiến thắng tất cả. Cháu tin là như vậy. Cháu tin ở các chú. Nơi đất liền, cuộc sống của chúng cháu là rất tốt. Cháu ước sau này sẽ trở thành một nữ cảnh sát để truy lùng tội phạm, để giữ bình yên nơi đất liền, để các chú nơi đảo xa yên tâm hoàn thành nhiệm vụ. Cháu tự hứa sẽ học tập thật tốt, cố gắng đạt được ước mơ của mình. Sẽ cùng nhau đoàn kết, cùng phấn đấu vì tương lai tươi sang. Những trái tim nhỏ bé chốn đất liền luôn hướng về Trường Sa.

Cuối thư, cháu chúc các chú luôn khoẻ mạnh, vững chắc tay súng hoàn thanh tốt nhiệm vụ thiêng liêng cao cả. Tuổi trẻ Thạch Hoá luôn tự hào về các chú - “người giữ nước” chốn hải đảo xa xôi. Mong sớm gặp mặt các chiến sĩ ở quần đảo Trường Sa yêu dấu. Tạm biệt các chú.





Các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa kính mến !

Cháu xin tự giới thiệu về bản thân mình. Cháu tên là Rơ Yam Ha Đức, năm nay học lớp 8a 4, trường THCS Liêng Trang. Các chú ơi, các chú có khỏe không! Ngoài đó các chú phải canh giữ biển đảo của Tổ quốc giữa đầy nắng và gió cháu thương các chú lắm. Các chú hãy cố lên, đứng vững đôi chân để bảo vệ Trường Sa - một phần máu thịt của đất nước hình chữ S. Cũng sắp đến ngày 22-12, cháu lại nhớ đến mỗi ngày đến lớp lại nghe thầy giáo giảng bài và nói lên lòng biết ơn của chúng ta đối với các chú bộ đội đang ngày đêm canh giữ biển đảo Trường Sa. Qua những bài giảng trên lớp, trên tivi và trên báo chí … đều ca ngợi lòng dũng cảm và kiên trì của các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa để bảo vệ một phần máu thịt của Việt Nam tránh khỏi một số nước đang nhòm ngó đến những nơi có nhiều khoáng sản, nhiều tài nguyên thiên nhiên quý giá như ở quần đảo Trường Sa. Mỗi ngày đến lớp cháu đều nhìn lên tấm bản đồ hình chữ S, dường như Trường Sa đã hiện ra trước mắt cháu là các chú bộ đội đang canh giữ biển đảo giữa cái tiếng xì xào của sóng biển. Cứ nhớ đến các chú bộ đội chịu nắng, chịu gió để bảo vệ Trường Sa, lòng cháu càng biết ơn vô hạn. Các chú đã bảo vệ sự bình yên cho Tổ quốc, tránh các nước xâm lược, để các cháu ngồi dưới mái trường xã hội chủ nghĩa yên bình như ngày hôm nay. Cháu xin hứa với các chú làm tròn nhiệm vụ của người học sinh, là con ngoan trò giỏi. Để mai đây trở thành một người công dân chân chính để giống được như các chú bộ đội, lấy hết sức lực của mình để xây dựng, bảo vệ Tổ quốc càng giàu đẹp. Để khẳng định biển đảo Trường Sa thuộc lãnh thổ nước Việt Nam chúng ta.

Cháu ngoan của các chú

Đức.





Thư gửi các chú canh giữ biển đảo Trường Sa.

Cháu tên là Ntơ K Lin , HS lớp 8a 4, trường THCS Liêng trang. Nhân dịp ngày 22-12, cháu gửi tới các chú lời chúc sức khoẻ, có nhiều niềm vui trong cuộc sống cũng như trong công việc. Chúc các chú sẽ gặt hái được nhiều thành quả tốt, hoàn thành tốt các công việc được giao.

Thời đại hiện nay đang phát triển theo hướng công nghiệp hoá, hiện đại hoá. Các loại máy móc thiết bị được sử dụng rộng rãi nhằm phục vụ cho đời sống nhân dân và trong chiến đấu của việc bảo vệ Tổ quốc. Cháu rất vui khi được cắp sách tới trường hằng ngày. Cháu chỉ có 13 tuổi nên cũng chẳng giúp được gì cho gia đình, tuy nhiên cũng có một phần nho nhỏ gọi là giúp đỡ như rửa bát, giặt áo quần, quét nhà, quét sân. Trường cháu thường tổ chức các cuộc thi nhân ngày 22-12 như viết thư… Thế còn công việc và cuộc sống của các chú như thế nào? Có thuận lợi hay trắc trở gì không? Vào những đêm buốt giá các chú phải đi tuần tra canh giữ các chú có lạnh lắm không ? Có lẽ năm nay các chú sẽ không được về ăn tết cùng gia đình, chắc các chú sẽ buồn và nhớ mọi người lắm. Nhất là người mẹ, người cha đã sinh ra và nuôi các chú khôn lớn để rồi có ngày hôm nay. Những lần thấy trên tivi có cơn bão nào đó tràn về thì trong lòng cháu lại tháy nôn nao, e sợ cho các chú ở ngoài đảo. Không biết các chú phải chống chọi như thế nào. Nhưng dù sao cháu cũng xin Thank thay mọi người ở quê cháu và mọi người sinh sống trên dãy chữ S thân yêu của chúng ta. Nhờ có các chú mà vùng trời và vùng biển của nước Việt Namkhông bị các giặc ngoại xâm chiếm. Các chú, các anh hãy cố gắng làm việc, cố gắng giữ gìn đừng cho giặc có cơ hội sang xâm chiếm nước ta và vùng đảo thiêng liêng và thân yêu ấy. Cháu mong muốn sẽ có một ngày nào đó có thể chen chân đến mảnh đất thiêng liêng và sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước. Cháu mong sẽ nhận được thư hồi âm của các chú vào một ngày nào đó gần nhất.

Thôi thư cũng đã dài, đêm cũng đã khuya cháu xin dừng bút tại đây.

Thân gửi các chú



Thư gửi các chú bộ đội ở Trường Sa thân yêu.

Cháu xin tự giới thiệu em tên là Cil K Hường HS lớp 8a 4, trường Trung học cơ sở Liêng Trang. Các chú bộ đội yêu dấu! chúng cháu biết rằng trong sâu thẳm con người, lòng yêu nước của người dân Việt Nam, hai tiếng “Tổ quốc” thật sự thiêng liêng. Truyền thống cao đẹp ấy như ngọn đuốc thiêng liêng được hàng triệu người dân Việt Nam gìn giữ và trao truyền đến tận hôm nay.

Các chú yêu quý !

Khi chúng cháu đang yên ổn làm việc, học tập, sinh hoạt, vui chơi, thì các chú đang phải vật lộn với giông bão ngoài biển khơi. Trái tim yêu nước của bất cứ người dân Việt Namnào cũng nhói đau khi biết rằng ở những nơi phên dậu của Tổ quốc đã có những giọt mồ hôi nước mắt, và cả máu đào đã đổ xuống. Và các em phải có công viêc học tập để trở thành nhưng công dân có ích cho đất nước. Các chú phải nhớ rằng, ở những nơi đây có những người học sinh luôn luôn ủng hộ và quý trọng những người lính hải đảo. Các chú phải làm tốt nhiệm vụ cụa mình. Chúc các chú mạnh khỏe thành đạt trong công việc và cuộc sống nhé!

Cháu của các chú

Hường







Kính gửi các chú bộ đọi ở đảo Trường Sa thân yêu !

Chào các chú ! Cháu tên là Kơ Sá K Muôn , học sinh lớp 8a 4, trường THCS Liêng Trang. Dạo này các chú vẫn khoẻ chứ ạ ? Công việc của các chú vẫn thuận lợi chứ?Cháu biết giữa chốn ngút ngàn trùng khơi, quanh năm chập chùng sóng vỗ ấy, các chú đang phải đương đầu với muôn vàn khó khăn cả về vật chất lẫn tinh thần. Ước gì cháu gửi được chút nắng, chút gió ấm áp của đất iền đến cho các chú! Các chú có biết không ? Ở hậu phương, cháu luôn chờ đón tin tức hằng ngày qua các phương tiện truyền thông. Trong lòng cháu cứ canh cánh một điều, chỉ mong ngoài ấy được biển yên, gió lặng để các chú được bình yên .Khi màn đêm buông xuống, có lẽ các chú rất nhớ nhà, nhớ người mẹ già mong con từng ngày, nhớ người vợ hiền cùng đứa con thơ vẫn luôn đợi cha về ….Nhưng những điều đó àm sao ngăn nổi bước chân các chú đi bảo vệ Tổ quốc. Cháu biết quần đảo Trường Sa đã thuộc vào lãnh thổ nước ta từ khi ông cha còn đi khai hoang lập nghiệp. Biển nước ta có nguồn tài nguyên có giá trị như dầu mỏ, khí đốt…và nguồn hải sản vô cùng đa dạng cùng với hệ sinh thái phong phú.Vì thế các chú hãy cố hết sức mình để bảo vệ chủ quyền thiêng liêng ấy. Cháu ở trong này cũng sẽ cố gắng học thật tốt để sau này xây dựng nước nhà.Chúng ta sẽ cùng xây dựng và bảo vệ Tổ quốc để hướng tới một Việt Nam tươi đẹp, giàu mạnh hơn nữa các chú nhé !

Tuy thư chưa dài nhưng cháu xin hạ bút. Chúc các chú vui vẻ , sức khoẻ và luôn lạc quan để vững bước trên con đường bảo vệ Tổ quốc.

“Cháu thương chú bộ đội

Canh giữ ngoài đảo xa

Cho chúng cháu ở nhà

Có mùa xuân nở hoa

Cho tiếng hát hoà bình

Vang trời xanh quê ta ”

Tạm biệt các chú !





Các chú bộ đội ở đảo Trường Sa thân mến!

Nhân ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam và ngày Quốc phòng toàn dân 22-12, trường cháu đã viết thư thăm hỏi các chú. Nên cháu đã viết bức thư này mong muốn được nói với các chú những điều mà cháu ấp ủ bấy lâu nay và cũng muốn gửi tới các chú những tấm lòng chân thành nhất của toàn thể đội viên trong trường THCH Liêng Trang

Các chú ở ngoài đó có khỏe không ạ? Công việc của các chú ra sao? Như cháu đã xem trên ti vi thì thấy công việc bảo vệ, giữ gìn biển đảo rất khó khăn vất vả phải không chú? Đứng giam mình dưới cái nắng của mùa hè, tắm mình khi trời đổ mưa hay những ngày cuối đông rét giá. Nhưng không quản ngại vất vả các chú vẫn hiên ngang đứng, mắt nhìn thẳng và chẳng bao giờ rời tay khỏi cây súng, thật là một tư thế luôn luôn sẵn sàng. Các chú khoác lên mình chiếc áo lính hải quân với tinh thần vui vẻ lạc quan và sự hồn nhiên nhí nhảnh với hoạt động của đơn vị. Để qua đó cháu thấy mình cần rèn luyện tốt hơn, nhiều hơn nữa trước sự vất vả và gian nan ấy.

Cháu ngoan của các chú : Cơ Liêng K’ Đên.



Các chú kính mến !

Con tên là Rơ Yam K Ber, học sinh lớp 8a 4 trường THCS Liêng trang. Hôm nay con viết lá thư này bằng tất cả tấm lòng của mình. Các chú biết không ? Con từng ước mơ rằng mình sẽ chen chân đến Trường Sa và tận mắt thấy các chú làm việc, nhưng vì hoàn cảnh quá xa nên cháu không đến được. Con biết các chú rất vất vả ngày đêm, phải đổ bao mồ hôi, thậm chí là cả máu để bảo vệ Tổ quốc thân yêu của chúng ta. Con biết các chú đã phải xa gia đình yêu dấu của mình để làm nhiệm vụ nhưng các chú đừng buồn vì luôn bên cạnh các chú là các đồng nghiệp và hơn nữa là chúng con, chúng con rất tự hào về các chú…

Chúng con rất biết ơn các chú vì sự hi sinh quá lớn lao của các chú đối với đất nước, không gì so sách được và những công ơn đó, nhất định sẽ được Tổ quốc ghi công mãi mãi.

Chúng con, nhứng đứa trẻ ở đây sẽ cố gắng học tập và học thật giỏi để mai sau lớn lên sẽ trở thành những công dân có ích cho đất nước như các chú. Con rất yêu tất cả các chú dù con chưa được gặp mặt.

Thôi con xin dứng bút tại đây. Con hứa sẽ học giỏi và mạnh khỏe, chăm ngoan trở thành con người có ích cho xã hội. Các chú cũng vậy nhé, phải giữ gìn sức khỏe của mình. Các chú luôn hãy nhớ là chúng ta tự hào mình là người Việt Nam, nơi có những người luôn tâm huyết với nghề như các chú để bảo vệ Tổ quốc thân yêu của chúng ta.



Các chú bộ đội thân mến !

Chắc có lẽ các chú không biết cháu là ai, cháu xin tự giới thiệu về mình, cháu tên là Liêng Jrang K Hằng, học sinh lớp 8a 4, trường THCS Liêng Trang . Qua những thông tin trên báo chí và bài giảng của cô giáo chủ nhiệm, cháu đã hình dung ra được phần nào cuộc sống gian nan, vất vả của những người lính nơi hải đảo xa xôi. Các chú đang ngày đêm canh giữ biển trời Tổ quốc. Cháu rất tự hào về các chú, những chiến sĩ của đảo Trương Sa anh hùng. Tuy gian nan nhưng các chú vẫn cố gắng làm quen với cuộc sống khắc nghiệt ở Trường Sa và đã gắn bó với mảnh đất ấy.

Nghe tin có bão đến cháu rất nôn nao, lo lắng, không biết các chú đã đối phó với lũ bão ra sao. Bây giờ, thời tiết đã chuyển sang mùa đông, những lúc có mưa phùn gió lạnh chắc các chú nhớ nhà, nhớ người thân, nhớ quê hương lắm. Cháu mong các chú hoàn thành tốt công việc để được về thăm gia đình, quê hương.

Tuy thư chưa dài lắm, nhưng cháu xin dừng bút tại đây vì trời đã khuya rồi. Cháu xin chúc chú khoẻ mạnh, chắc tay súng. Nhanh hoàn thành tốt nhiệm vụ để được về quê nhà.







Các chú chiến sĩ Trường Sa thân mến!

Cháu là Cil K Phụng, học sinh lớp 8a 4, trường THCS Liêng Trang. Đầu thư, cháu xin gửi đến các chú lời chúc sức khỏe và lời Thank chân thành nhất. Cháu lớn lên giữa bản làng đông vui và nhộn nhịp, chỉ biết là Trường Sa và các hải đảo của Việt Nam qua sách báo, phim ảnh. Nhưng đối với cháu, Trướng Sa là ruột thịt của Việt Nam, là niềm tự hào của mỗi người Việt. Việt Nam – mãnh đất rồng thiêng liêng những ngày này đang đẹp hơn bao giờ hết. Quê hương cháu ngày nay khoác lên mình một tấm áo mới, tấm áo của niềm tin và sự nỗ lực. Được như thế là nhờ các chú đang ngày đêm nắm chắc tay súng giữ vững chủ quyền biển đảo của Việt Nam. Nước mình có thể còn cùng kiệt về kinh tế, nhưng tình cảm thì không bao giờ thiếu cả. Lòng yêu nước đã thấm và chảy trong máu của mỗi người dân Việt. Giữa chốn ngút ngàn trùng khơi quanh năm sống vỗ ấy, cháu biết các chú phải đương đầu với muôn ngàn khó khăn. Khi màn đêm xuống, các chú có lẽ rất nhớ nhà nhớ vợ con, nhớ mẹ hiên. Sự khắc nghiệt giữa cái nắng, cái gió của đảo xanh hũng vĩ là rất nhiều. Cháu biết các chú thiếu thốn rất nhiều nhưng các chú hãy cố gắng lên nhé. Đất liền luôn hướng về các chú và đảo xanh hùng vĩ và thiêng liêng sẽ che chở cho các chú. Đặc biệt là trong mùa mưa bão… Chúng cháu lên trong sự đùm bọc, che chở gia đình và xã hội. Cháu Thank tất cả những người lính cầm chắc tay súng để chúng cháu được lớn lên trong hòa bình và sự đùm bọc của xã hội. Cháu hứa với các chú là sẽ gắng công học tập, rèn dũa bản thân để trở thành người có ích cho xã hội. Cuối thư, cháu chúc các chú sức khỏe công tác tốt.

Cháu của các chú.







Gửi các chú bộ đội ở đảo Trường Sa thân yêu!

Đầu thư cháu chúc các chú luôn luôn mạnh khoẻ, gặp nhiều may mắn và có nhiều niềm vui trong cuộc sống, luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao, hãy nắm chắc tay súng để bảo vệ biên cương hải đảo của nước Việt Nam thân yêu chúng ta nhé các chú!

Cháu là Kon Yong K Đim, học sinh lớp 8a4, trường THCS Liêng Trang . Tuy chưa một lần được chen chân lên đảo, nhưng cháu cũng đã hiểu được một phần nào về cuộc sống của các chú. Cháu nghỉ đến lúc cả dân tộc ta đang vui mừng đón xuân, hạnh phúc bên người thân của mình thì các chú vẫn đang ngày đêm giữ chắc tay súng trước sóng to gió lớn, trước bao nguy hiểm để bảo vệ Tổ quốc thân yêu.Các chú vui cùng mùa xuân của đất nước chứ không có niềm riêng tư.

Ngoài giờ đi học, cháu thương phụ giúp bố mẹ làm việc nhà, chơi các trò chơi, đọc sách, còn các chú thì chắc không như cháu nhỉ? Thế cuộc sống ở đó thế nào ? Xa gia đình chú nhớ nhà lắm nhỉ? Bao lâu rồi các chú chưa về nhà, chú nhớ ai nhất? Khi nhân được thư này chú nhớ viết thư kể cho cháu nghe mọi điều ở đó nhé chú!

Mới đó mà mùa xuân nữa lại sắp đến, dập dìu theo cánh én bay về. Chắc bây giờ chú nhớ người thân của mình lắm nhỉ? Nhưng cháu mong chú sẽ luôn giữ chắc tay súng để bảo vệ đất nước ta. Mong những lời này của cháu chú sẽ cảm giác ấm lòng hơn.

Chúng cháu ở đây hằng ngày cắp sách đến trường, mọi người luôn làm được điều mình muốn, sống một cuộc sống tự do và bình yên. Điều đó là nhờ công của các chú, khi mọi người sống vui vẻ thì các chú ngày đêm canh gác không giám lơ là. Thôi thư đã dài cháu xin tạm dừng bút ở đây, cuối thư cháu chúc các chú thật nhiều sức khoẻ, mong các chú sẽ đón nhận một cái tết thật ấm áp trong tình đồng đội. Xin gửi đến các chú lời Thank chân thành, nhờ các các chú mà Tổ quốc Việt Nam hoà bình. Chúc các chú luôn có ý chí, niềm tin, hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng của mình và giữ tay súng càng thêm chắc, được thêm vững hơn mỗi khi mùa xuân về. Cháu rất vui khi nhận được hồi âm của các chú. Các chú ơi cố lên nhé.







Các anh bộ đội thân mến !

Chắc các anh không biết bức thư này của ai. Nhưng để làm bí mật thì anh hãy đọc hết bức thư rồi sẽ biết em là ai, học lớp mấy, ở đâu ?

Nhân ngày 22-12, em mới có dịp viết thư thăm hỏi các anh ở ngoài ấy. Đầu thư em xin gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các anh. Dạo này các anh có khoẻ không ? Công việc canh giữ hải đảo chắc khó nhọc lắm ? Anh có nhớ nhà không ? Em cũng chưa được ra ngoài ấy, nhưng nghe bố kể thì em tưởng tượng nơi ấy là một vùng đảo nhỏ, có loài chim biển, sóng vỗ điệp trùng, quanh ghềnh trúc san hô. Biển đảo trông em yêu thương đến thế mà bọn xâm lược vẫn cứ muốn lấn chiếm lấy biển đảo của chúng ta. Ngày xưa ông cha ta đã giữ vững đất nước đến hôm nay. Cả kể một khu đất nhỏ hay một vùng biển cả cũng không cho chúng lấn chiếm. Em sẽ cố học thật giỏi để như anh canh giữ ngày đêm ngoài biển khơi, vì mỗi tấc đất là một tấc vàng.

Trường Sa là một quần đảo tuyệt đẹp mà mỗi đứa trẻ như chúng em muốn đến đó dù chỉ một lần thôi. Con người ở đó chất phác, râm ran khi triều dâng cao, đó là khi những bầy hải âu đi kiếm ăn về. Hay cả những khi có pháo đài giữa đảo. Ôi ! Tổ quốc mình còn bao nhiêu điều mà em chưa biết nữa. Anh hãy cố giữ ấy quê hương để cho những thế hệ như em ra thay anh canh gác. Cuối thư em chúc anh có sức khoẻ dồi dào. Mà cho em hỏi nhỏ được không các anh ? Thế con gái có được đi lính không hả anh ? Mong anh hãy đáp lại câu hỏi của em. Chúc các anh sức khỏe và hạnh phúc.

Em gái của các anh

Long Dinh k Phương.







Các chú hải quân Trường Sa kính mến!

Thường ngày cháu thường nghe các thông tin đại chúng đưa tin về hoạt động của các chú Hải quân ngoài đảo xa. Vui cũng có mà chưa được vui cũng có. Thực ra nghe qua những tin ấy cháu thực sự rất muốn viết thư gửi thăm và chúc sức khoẻ của các chú ngoài đó, nhưng vì công việc học tập nên chưa có dịp để được tỏ bày tấm lòng thành kính của cháu và các bạn cháu ở đất liền tới các chú.

Thưa các chú, năm nay cháu đang là học sinh lớp 8a4 trường THCS Thạch Hoá, Liêng Trang. Cháu ước được đến thăm hỏi và chúc sức khoẻ các chú Hải quân ngoài đảo xa, đặc biệt là các chú bộ đội đang từng giờ từng ngày canh giữ biển đảo nơi Trường Sa nhưng không xa của tổ quốc Việt Nam thân yêu. Ước được đến đó để gần các chú, được tận mắt nhìn thấy các chú sinh hoạt hằng ngày như thế nào, luyện tập thao trường, vững chắc tay súng ra sao? Có những tâm sự gì về đất liền, nơi mà cả ngoài ấy, lẫn trong này là cùng chung một khối “Tim óc gắn liền”. Nơi mà Đảng, Chính phủ và nhân dân cả nước luôn hướng về Trường Sa, nghĩ về Trường Sa, hành động vì Trường Sa… Bởi nơi đó là núm ruột, là đất đảo thân yêu của Tổ quốc Việt Nam.

Các chú bộ đội Trường Sa kính mến. Thư kể sao cho vừa cho đủ… Tình cảm quý mến, kính trọng của cháu đối với các chú ở ngoài đó. Để các chú có thời gian nghỉ ngơi, có sức khoẻ, vững chắc tay súng giữ biển đảo quê nhà, cháu xin được dừng bút và xin hứa sẽ học tập tốt hơn rèn luyện và tu dưỡng tốt hơn… để trở thành cháu ngoan Bác Hồ, con ngoan của gia đình và cháu yêu của các chú nơi đảo xa.

Cháu yêu tất cả các chú

Kra Da Ha Huynh
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top