lanhgia007

New Member
1. Hãy đánh giá vai trò của vương triều Mạc trong lịch sử dân tộc?


2. Nêu nhận xét về các đô thị ở nước ta thế kỉ XVII-XVIII?


3. Hãy đánh giá công lao của phong trào Tây Sơn trong chuyện thống nhất đất nước?


4. Phân tích nét đặc trưng cơ bản của truyền thống yêu nước của dân tộc Việt Nam thời (gian) phong kiến?


Thank Khách nhìu.








 











Trích Nguyên văn bởi đức thọ





1. Hãy đánh giá vai trò của vương triều Mạc trong lịch sử dân tộc?







Đối với nhà Mạc và Mạc Đăng Dung, dưới ngòi bút của các sử gia phong kiến, tư sản thì thật tồi tệ. Các bộ chính sử của các triều đại sau vẫn miệt thị, lên án Mạc Đăng Dung đủ điều, nhất là tội chuyên quyền, cướp ngôi vua và đầu hàng giặc Minh. Triều Mạc được xếp vào nguỵ triều. Lê Quý Đôn, trong một vài tác phẩm của mình, hay xem nhà Mạc không tồn tại (Kiến Văn tiểu lục), hay xếp vào hàng nghịch thần (Đại Việt thông sử). Bộ sách mang tính chất Bách khoa của Phan Huy Chú - Lịch triều Hiến chương loại chí - sau này cũng chỉ bàn tới nhà Mạc như một dị biệt... Quan điểm ấy còn kéo dài hơn nữa trong cả thời (gian) cận và hiện đại qua các tác phẩm của Trần Trọng Kim (Việt Nam sử lược), Phan Xuân Hoà (Lịch sử Việt Nam)... và cho tới cả bộ Lịch sử Việt Nam tập I do Uỷ ban KHXH Việt Nam chủ trì biên soạn xuất bản lần đầu năm 1971, tái bản năm 1976 vẫn coi nhà Mạc là một tập đoàn quân phiệt vì lợi ích của dòng họ mà cướp quyền, đoạt ngôi... và họ Mạc tự chuốc lấy sự phẫn nộ của nhân dân...



Tuy thế, ở một góc độ khác, chúng ta cũng ghi nhận từ rất sớm, ngay trong những bộ chính sử coi nhà Mạc là nguỵ triều cũng vừa mô tả về một triều đại có mang diện mạo của một thời (gian) thịnh trị, như Đại Việt sử ký toàn thưViệt Sử thông giám cương mục nhận định về tình trạng an ninh xã hội thời (gian) Đại Chính (Mạc Đăng Doanh, 1530 - 1540) hay trong cũng viết rằng lòng người hướng về nhà Mạc. Đó là chưa nói đến nhiều rõ hơn Lê Quý Đôn vừa viết trong Đại Việt thông sử hay Phạm Đình Hổ vừa nhận định trong Vũ Trung tuỳ bút... Những rõ hơn ấy cùng với những sử liệu viết về hơn 20 khoa thi chọn người tài, những gương mặt sáng sủa như Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, Trạng Kế Giáp Hải... vừa tạo gợi những suy nghĩ đối với người đời sau khi đọc về thời (gian) nguỵ Mạc.



Vì vậy, gần đây chúng ta vừa ghi nhận được những khuynh hướng muốn đánh giá lại, chiêu tuyết cho nhà Mạc một cách quyết liệt của các nhà nghiên cứu trong các thập kỷ 40, 50 của thế kỷ trước..., đặc biệt của giới sử học nước ta kể từ thập kỷ 80 của thế kỷ XX cho đến ngày nay.



Nhìn lại lịch sử, ta thấy vào giai đoạn cuối thế kỷ XV, đầu thế kỷ XVI trong lịch sử quân chủ Việt Nam, nhà Lê sơ sau một thời (gian) kỳ thịnh trị vừa bước vào giai đoạn suy thoái, ruộng đất tập trung vào các địa chủ, đội ngũ quan liêu bị tha hoá, đời sống của đông đảo nông dân ngày càng bị bần cùng. Triều đình Lê sơ lúc này, đứng đầu là Lê Uy Mục bị tố cáo: tước vừa hết mà lạm thưởng không hết, dân vừa cùng mà lạm thu không cùng. Phu thuế thu đến tơ tóc mà cùng của như bùn đất, bạc nhược như Tần Chính, đãi công thần như chó ngựa, coi dân chúng như cỏ rác.



Dưới sự thống trị của triều đình chuyên chế đồi bại đó, đời sống của nhân dân ngày càng chìm đắm trong tối tăm, cơ cực, tô thuế và lao dịch không ngừng tăng thêm, đè nặng lên cuộc sống quanh năm lao động vất vả của người nông dân. Bọn địa chủ, quan lại còn gia sức chiếm đoạt ruộng đất, đe doạ nền kinh tế nhỏ của nông dân. Đời sống của người nông dân ngày càng bần cùng, điêu đứng, kinh tế nông nghề lại không được chăm lo, đê điều và các công trình thuỷ lợi bỏ bê trễ, các nạn lụt, mất mùa đói kém... xảy ra quanh năm. Lúc này, khắp nơi loạn lạc nổ ra, các phe phái đánh giết nhau tranh giành quyền lợi. Đây là hậu quả do chế độ chuyên chế đẻ ra và trở thành thứ bệnh kinh niên của chế độ này khi mà nhiệm vụ thống nhất đất nước và chống giặc ngoại xâm vừa được hoàn thành về cơ bản.



Trong bối cảnh đó, Mạc Đăng Dung, xuất thân từ người dân chài ở Nghi Dương (Hải Phòng), từ một chức Đô chỉ huy sứ vệ Thần Vũ thời (gian) Lê Uy Mục vừa khéo lợi dụng cuộc xung đột giữa các phe phái đối lập và đàn áp các cuộc khởi nghĩa nông dân để thâu tóm quyền hành vào tay mình. Sau một thời (gian) gian dài hoạt động, Mạc Đăng Dung vừa thăng tới chức Vương, nắm tiết chế các dinh thuỷ lục 13 đạo, uy thế bao trùm, thu phục được nhân tâm, và đến năm 1527 phế truất vua Lê Chiêu Tông lên ngôi Hoàng đế, lập ra Vương triều Mạc.



Có thể nói, chuyện ra đời Vương triều Mạc trong bối cảnh của lịch sử lúc bấy giờ là một điều tất yếu. Nói một cách khách quan, nếu như không có Mạc Đăng Dung thì sẽ có một gương mặt, một dòng họ khác đứng lên chèo lái con thuyền lịch sử Việt Nam trong cơn bão táp. Thực tế, Mạc Đăng Dung là nhân vật - bằng nội lực của mình - vừa được lịch sử trao cho chiếc tay chèo. Vương triều Mạc, với vai trò là một chính quyền cai trị thực sự, chỉ tồn tại trong thời (gian) gian 65 năm trước khi bị lực lượng phong kiến nhà Trịnh với danh nghĩa phù Lê đánh bật ra khỏi Thăng Long năm 1592. Nhà Mạc vừa trải qua 5 đời vua: Mạc Đăng Dung (1527 - 1529), Mạc Đăng Doanh (1530 - 1540), Mạc Phúc Hải (1541 - 1546), Mạc Phúc Nguyên (1547 - 1561) và Mạc Mậu Hợp (1562 - 1592).



Tuy thời (gian) gian trị vì ngắn ngủi như vậy, lại luôn luôn trong tình trạng không ổn định vì phải gắng sức chống thù trong, giặc ngoài (Lúc này, một mặt nhà Mạc phải chống nhau với các thế lực thù địch của nhiều phe phái dưới danh nghĩa phù Lê, mà tiêu biểu là lực lượng của Nguyễn Kim, sau là nhà Trịnh ở Thanh Hoá - cục diện đó vừa đưa lịch sử dân tộc rơi vào cuộc nội chiến Nam - Bắc triều. Mặt khác, thời (gian) gian này, bọn phong kiến nhà Minh ở phương Bắc với chiêu bài hỏi tội nhà Mạc cướp ngôi nhà Lê cũng lăm le đánh chiếm nước ta một lần nữa). Song với những cải cách và một chính sách hợp lý để cố gắng xây dựng vương triều, xây dựng đất nước và khôn khéo trong ngoại giao, Mạc Đăng Dung và triều đình nhà Mạc vừa đưa đất nước tránh được cuộc xâm lược của phong kiến phương Bắc cũng như bình ổn tình hình trong nước, thúc đẩy nền kinh tế ổn định và phát triển.



Trong một số công việc, nhà Mạc vẫn duy trì tương tự thời Lê như chế độ nhà nước vẫn sử dụng tư tưởng Tống Nho để quản lý. Song vừa nhìn nhận và đúc rút kinh nghiệm từ chế độ thối nát vào giai đoạn cuối thời (gian) Lê sơ, do đó nhà Mạc vừa có một số chính sách tích cực hơn, cởi mở hơn.



Về kinh tế, nhà Mạc vừa chú trọng tới khẩn hoang, lập làng, đắp đê phòng lụt. Trong công thương nghiệp, nhà Mạc đều không theo đuổi chính sách trọng nông, ức thương của nhà Lê sơ. Những phát hiện khảo cổ học gần đây vừa cho thấy rõ sự phát triển đó. Ví dụ như ở Hải Dương (vùng đất căn bản của nhà Mạc), các cuộc khai quật vừa tìm thấy nhiều đồ gốm thế kỷ XVI, hay như cuộc khai quật vùng biển Cù Lao Chàm (Quảng Nam) từ năm 1999 - 2002 vừa phát hiện con tàu cổ chở gốm sứ thời (gian) Mạc xuất khẩu ra nước ngoài bị đắm. Nghiên cứu những hiện vật phát hiện được ở hai địa điểm đó vừa cho thấy thế kỷ XVI của nhà Mạc là thời (gian) kỳ phát triển rực rỡ của gốm hoa lam Việt Nam, đồng thời (gian) phản ánh sự phát triển trong giao thương buôn bán của người Việt thời (gian) bấy giờ. Đặc biệt, trong sản xuất, vai trò của người lao động rất được tôn trọng, nhiều đồ gốm, tượng đá vừa được ghi rõ họ tên người sản xuất và người đặt hàng. Việc buôn bán trong nước được đẩy mạnh, trong các văn bia thời (gian) Mạc vừa ghi rõ những hoạt động xây cầu, lập chợ của các chính quyền địa phương, đặc biệt là vùng triền sông, ven biển. Các đô thị lớn như Thăng Long, Phố Hiến đi vào sự phồn vinh.



Như vậy, rõ ràng bất chấp nội chiến, xã hội Việt Nam thế kỷ XVI, dưới sự cai trị của nhà Mạc vừa có những thành tựu đáng kể, phản ánh một thời (gian) kỳ phồn thịnh, đặc biệt là giai đoạn đầu triều Mạc. Mặc dù có những thiên kiến lớn về nhà Mạc, nhưng các sử gia phong kiến nhà Lê vẫn có những đánh giá tích cực về nhà Mạc: Từ đây, người buôn bán và người đi đường đều đi tay không, ban đêm không có trộm cướp, trâu bò thả chăn không phải đem về, chỉ mỗi tháng điểm soát một lần, hay có sinh đẻ cũng không thể biết là vật của mình. Trong khoảng vài năm, đường sá không nhặt của rơi, cổng ngoài không đóng, thường được mùa to, trong cõi tạm yên.



Riêng về văn hoá, có thể nói vào thời (gian) Mạc vừa có những phát triển mới: thi cử được tổ chức đều 3 năm một lần và vừa có nhiều trí thức lớn xuất hiện, giúp sức cho triều đình nhà Mạc như Nguyễn Bỉnh Khiêm, Giáp Hải, Nguyễn Dữ... Theo thống kê thì trong hơn 60 năm trị vì, nhà Mạc vừa mở 21 khoa thi Hội, lấy đỗ 460 tiến sĩ các loại và 10/46 trạng nguyên của 800 năm thi cử Hán học của nước ta. Các khoa thi của triều Mạc, số thí sinh dự thi rất đông, khoa đầu tiên mở năm Minh Đức thứ 3 (1529) vừa có hơn 4.000 thí sinh, trong đó nhiều người là con cháu các quan lại nhà Lê. Văn bia ghi tên tiến sĩ khoa thi này còn cho biết nhà Mạc vừa ban ân điển rộng lớn hơn đối với các tiến sĩ mới đỗ. Do đó, cái dư âm Mạc Thị sùng Nho - nhà Mạc sùng đạo Nho, trọng Nho sĩ - kéo dài mãi về sau. Đến thế kỷ XIX, tác giả cuốn Giáp tý niên biểu còn trân trọng nhắc đến.



Bên cạnh đó, nghệ thuật thời (gian) Mạc cũng vừa có những thành tựu phát triển mà tiêu biểu là những ngôi đình làng, mở đầu cho sự phát triển mạnh mẽ của kiến trúc đình làng và nền văn hoá làng xã trong các thế kỷ tiếp theo. Cho đến nay, sự tồn tại của một số ngôi đình làng thời (gian) Mạc cũng là sự tồn tại gần như nguyên vẹn và đầy đủ nhất, duy nhất về bộ mặt kiến trúc thời (gian) Mạc...



Như vậy, với sự xuất hiện của Mạc Đăng Dung và vương triều Mạc trên vũ đài chính trị, lịch sử dân tộc Việt Nam trong giai đoạn nửa đầu thế kỷ XVI vừa có những chuyển biến tích cực, ghi dấu sự phát triển nhiều mặt và vừa để lại nhiều bài học quý giá cho lịch sử trong các giai đoạn tiếp theo. Mạc Đăng Dung và vương triều Mạc xứng đáng được lịch sử ghi nhận./





Nguồn:
 

kumatri185

New Member











Trích Nguyên văn bởi đức thọ





3. Hãy đánh giá công lao của phong trào Tây Sơn trong chuyện thống nhất đất nước?







Tiêu chí để đánh giá 1 nước thống nhất bao gồm: (1) lãnh thổ thống nhất, (2) cơ sở kinh tế xã hội (thị trường) thống nhất, (3) cộng động cư dân thống nhất, (4) bộ máy chính quyền thống nhất. Nhiệm vụ thống nhất nước chỉ thực sự hoàn tất khi thực hiện cả 4 tiêu chí trên.



Phong trào Tây Sơn chỉ đáp ứng được cái (1), (2), (3). Còn Nguyễn Ánh (người sáng lập vương triều Nguyễn) thực hiện được cái thứ 4. Như vậy, không chỉ phong trào Tây Sơn, cũng không chỉ Nguyễn Ánh thực hiện trọn vẹn những yêu cầu của lịch sử dân tộc, mà cả 2 cùng đóng lũy vào nhiệm vụ: phong trào Tây Sơn đặt cơ sở cho chuyện thống nhất đất nước, còn Nguyễn Ánh hoàn thành chuyện thống nhất đất nước.
 

Ryley

New Member











Trích Nguyên văn bởi đức thọ





4. Phân tích nét đặc trưng cơ bản của truyền thống yêu nước của dân tộc Việt Nam thời (gian) phong kiến?







Truyền thống yêu nước của dân tộc Việt Nam được biểu hiện rất đa dạng, ở những mức độ khác nhau (Hy sinh, xả thân vì nước; tự hào về đất nước, tôn kính những vị anh hùng dân tộc; lao động sáng tạo, làm giàu cho cộng đồng, cho đất nước; chống giặc ngoại xâm, bảo vệ độc lập dân tộc; giữ gìn di sản văn hóa dân tộc).Trong đó biểu hiện đặc trưng của truyền thống yêu nước Việt Nam thời (gian) phong kiến là chống giặc ngoại xâm, bảo vệ độc lập dân tộc.



=> Bạn liệt kê các cuộc khởi nghĩa của nhân dân ta trong công cuộc giành và giữ độc lập ra.













2. Nêu nhận xét về các đô thị ở nước ta thế kỉ XVII-XVIII?







Bạn đọc SGK LS 10 Ban Cơ bản, bài 22, trang 114 nhe!
 

Baldric

New Member
Không đồng ý với chị Atula về phần trả lời Phong trào Tây Sơn.

Phong trào Tây Sơn không đáp ứng được chuyện thống nhất lãnh thổ - phần Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ không thuộc phạm vi quản lãnh của Nguyễn Huệ. Bộ máy nhà nước được xây dựng gồm hầu bộ sậu tướng lãnh trung thành và có tài năng cùng một số nhân sĩ, phát huy được tác dụng trong chuyện bình ổn tình hình Bắc Hà và Thanh Nghệ Tĩnh xuống đến Phú Xuân trong thời (gian) Quang Trung lẫn đời Quang Toản, do vậy không thể nói bộ máy nhà nước - của riêng Quang Trung, là không thống nhất cả. Có phải ý chị rằng bộ máy nhà nước chung cho toàn cõi An Nam là chưa thống nhất? Nhưng như thế thì chị cũng không đánh giá là bộ phận lãnh thổ vừa thống nhất được! Vì còn một Thái Đức nữa cơ.

Sách sử còn sót lại không cho ta biết gì sâu sắc về cơ sở Kinh tế - xã hội thời (gian) Tây Sơn nhưng qua chuyện đúc tiền, dùng chữ nôm, có thể mở rộng lớn ra đó là Tây Sơn có mong muốn và thực hiện dần dần chuyện thống nhất cơ sở Kinh tế xã hội.
 

ellavip2000

New Member











Trích Nguyên văn bởi truong_minh553





Không đồng ý với chị Atula về phần trả lời Phong trào Tây Sơn.

Phong trào Tây Sơn không đáp ứng được chuyện thống nhất lãnh thổ - phần Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ không thuộc phạm vi quản lãnh của Nguyễn Huệ. Bộ máy nhà nước được xây dựng gồm hầu bộ sậu tướng lãnh trung thành và có tài năng cùng một số nhân sĩ, phát huy được tác dụng trong chuyện bình ổn tình hình Bắc Hà và Thanh Nghệ Tĩnh xuống đến Phú Xuân trong thời (gian) Quang Trung lẫn đời Quang Toản, do vậy không thể nói bộ máy nhà nước - của riêng Quang Trung, là không thống nhất cả. Có phải ý chị rằng bộ máy nhà nước chung cho toàn cõi An Nam là chưa thống nhất? Nhưng như thế thì chị cũng không đánh giá là bộ phận lãnh thổ vừa thống nhất được! Vì còn một Thái Đức nữa cơ.

Sách sử còn sót lại không cho ta biết gì sâu sắc về cơ sở Kinh tế - xã hội thời (gian) Tây Sơn nhưng qua chuyện đúc tiền, dùng chữ nôm, có thể mở rộng lớn ra đó là Tây Sơn có mong muốn và thực hiện dần dần chuyện thống nhất cơ sở Kinh tế xã hội.









:-? Cái câu đầu, thì chị hiểu là em không đồng ý về mặt phong trào TS thống nhất lãnh thổ đất nước, tới mấy câu sau, thì thấy em phân tích bộ máy chính quyền không hà! :| Tóm lại, là giờ em không đồng ý cái gì? :-? (Chị dạo này ngu với cường độ mạnh ròi :(()



1 - Chị nói phong trào TS thống nhất lãnh thổ, chứ không nói riêng Nguyễn Huệ thống nhất được lãnh thổ em nhe! ;)



2 - Vì sao chị nói thế? Vì phong trào TS vừa xóa bỏ được ranh giới sông Gianh (Ranh), chấm dứt tình trạng chia cắt đất nước thời (gian) Trịnh - Nguyễn, nối liền lãnh thổ Đàng Trong - Đàng Ngoài => thống nhất đất nước về mặt lãnh thổ rồi này! ;)



3 - Bộ máy chính quyền là thuộc mục (4) => phong trào TS chưa làm được! Chị nói vậy mà! ;)
 

dthung_2000

New Member
Nhà Tây sơn trong cả 4 mặt trên đều đang từng bước tiến tới thống nhất và hoàn thiện chỉ tiếc là chưa hoàn thành

Một đất nước thống nhất cũng phải có quá trình lâu dài nhất là thống nhất về kinh tế xã hội

Như nhà Nguyễn đến thời (gian) Minh mạng mới thống nhất được trang phục cho phụ nữ (trên lí thuyết) còn thực tế đến giữa tk20 ng PN bắc bộ vẫn dùng thứ 'trống thủng 2 đầu' chớ có theo chiếu chỉ 'cấm quần không đáy' của nhà vua đâu

Tần thủy hoàng thống nhất TQ, muốn cho 'thư đồng văn, xa đồng quỹ' nhưng vẫn còn nhiều nơi không tuân theo
 











Trích Nguyên văn bởi Tamduongkhach





Nhà Tây sơn trong cả 4 mặt trên đều đang từng bước tiến tới thống nhất và hoàn thiện chỉ tiếc là chưa hoàn thành

Một đất nước thống nhất cũng phải có quá trình lâu dài nhất là thống nhất về kinh tế xã hội

Như nhà Nguyễn đến thời (gian) Minh mạng mới thống nhất được trang phục cho phụ nữ (trên lí thuyết) còn thực tế đến giữa tk20 ng PN bắc bộ vẫn dùng thứ 'trống thủng 2 đầu' chớ có theo chiếu chỉ 'cấm quần không đáy' của nhà vua đâu

Tần thủy hoàng thống nhất TQ, muốn cho 'thư đồng văn, xa đồng quỹ' nhưng vẫn còn nhiều nơi không tuân theo







Nhà TS vừa hoàn thành về mặt cơ bản cái vụ thống nhất KT - XH rồi bạn, khi biên giới sông Gianh được xóa bỏ, thì lãnh thổ + thị trường cũng thống nhất theo luôn rồi.
 

Lewis

New Member
Khi xóa bỏ biên giới sông Gianh thì cùng lắm cũng chỉ thống nhất về chính trị còn tn về kt-xh thì lâu lắm

Tỷ như khi đăng kí kết hôn thì 2 ng tn về mặt luật pháp còn họ có tn túi tiền không thì chưa chắc đâu
 

Atleigh

New Member
Hự, thế bạn cứ muốn phải hoàn toàn ah? Tớ nói là thống nhất về mặt cơ bản rồi mà! ;) Một khi lãnh thổ được thống nhất, một khi đất nước không còn sự chia cắt, thì rõ ràng vừa có sự giao lưu buôn bán giữa 2 Đàng (==> thị trường được mở rộng lớn và thống nhất), cũng rõ ràng sự đi lại giữa 2 Đàng không bị cấm nữa (==> điều đó là tiền đề cho chuyện kết hôn như bạn dẫn chứng ở trên á). :D
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top