tctuvan

New Member
Xin giới thiệu vài bài tham khảo cho các bạn học sinh cho các đề sau:
phát biểu cảm nghĩ về con vật nuôi mà em yêu thích
hãy kể về môjt kỷ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em thích nhất
đoạn văn miêu tả ngoại hình của 1 con vật mà em yêu thích

Tả một con vật em chợt gặp trên đường


Bài làm 1
Một chú chó đáng yêu
Chủ nhật vừa rồi, ông ngoại em đem đến tặng hai chị em em một con chó nhỏ rất xinh xắn. Em bế chú ta lên tay và đặt cho chú ta một cái tên không đẹp lắm, nhưng đúng với màu lông của chú ta: Luốc Luốcẵ
Luốc Luốc quả là có bộ lông không đẹp tí nào, màu lông gồm ba màu đen, vàng sậm và xen một ít lông màu nâu. Đầu chú ta như một quả bóng nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Đôi mắt chú ta tròn xoe như hai hòn bi ve, đen láy, tinh nhanh. Mũi chú đen bóng, lúc nào cũng ươn ướt như được đánh son bóng. Lưỡi của Luốc Luốc thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, đế lộ mấy chiếc răng nanh, nhọn hoắt, trắng tinh. Đuôi chú có lông dày, trong như cây chổi phất trần nhà lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân thon chắc, có móng đeo. Mấy hôm đầu, vì phải xa mẹ, lại chưa quen, nên chú ta cứ lấm la lấm lét có vẻ rất sợ sệt, nhưng chỉ sau mấy ngày, được sự quan tâm chăm sóc của em và cu Minh chú ta đã có vẻ bạo dạn hon, đến bữa ăn, em cho cơm vào cái bát nhỏ, trộn thêm một tí đầu cá, chỉ cần gọi: Luốc Luốc, ra đây chị cho ăn nào, ngoan chị sẽ tam cho... chỉ cần gọi đến tên, cậu ta lon ton chạy ra, âu yếm hít tay em và vẫy đuôi như muốn nói: Cô chủ tốt quá, Thank cô chủ, tui sẽ là một chủ chó ngoan, sẽ bảo vệ có chủ và tài sản của gia đình cô chủ...
Luốc Luốc là một chú chó rất tinh khôn, mỗi lần có khách đến nhà chơi, nếu em bảo: Luốc Luốc vào nhà đi, người quen đỏ... thế là chú ta vẫy đuôi chào, và chạy về chỗ của mình một cách ngoan ngoãn. Nhung nếu là người lạ, chú ta sẽ sủa to và nhe hàm răng nhọn hoắt ra, nhũng kẻ có hành vi mò' ám sẽ sợ hãi mà bỏ đi. Khác vói những chú chó khác, Luốc Luốc có biệt tài đặc biệt, đó là tài leo qua hàng rào để đi dạo chơi, có thể các bạn không tin, nhưng hàng rào của gia đình em cao khoảng 2m, thế mà khi cần thiết, nó có thể leo qua một cách dễ dàng và thiện nghệ để đi qua khiến mọi người chứng kiến phải 0 lên kinh ngạc: hơn cả đặc công.
Em rất yêu Luốc Luốc, về hình dáng, chú ta không phải là một chú chó đẹp, nhưng Luốc Luốc là một chú cho tinh khôn. Từ ngày có chú ta, gia đình em yên tâm vì có một vệ sĩ trung thành và giỏi giang ngày đêm canh giấc ngủ ngon cho gia đình.

Bài làm 2
Tả con chim cu gáy
Sinh nhật lần thứ mười một, em được cậu Đức tặng một chú chim rất đẹp, cậu em bảo: Đầy là chim cu gáy, nó gáy rất hay, cháu chăm sóc nó chu đáo, nó sẽ cho cháu nghe những âm thanh diệu kì.
Đây là một chú chim trống, toàn thân được khoác một bộ áo rất đẹp, màu nâu pha xanh lục. Đầu nó thật xinh xắn, to hơn quả cà pháo với màu nâu pha lẫn vài đốm trắng, chiếc mỏ nâu ngắn ngủn nhô ra rất dễ thương mỗi khi rỉa lông hay dụi dụi vào cánh. Đôi mắt tròn nhỏ như hạt đậu đen, viền quanh mắt là một đường tròn nhỏ đỏ au. Lông cố mịn màng, đậm hon màu cánh một chút, với ba cườm cổ lấp lánh, ức và vai của chú ta nở nang và rất đầy đặn. Hai cánh khum khum như hai vỏ trai lớn úp dài theo chân. Những chiếc lông vũ cứng và dài giúp chú ta có thể bay xa. Đuôi xòe ra như chiếc quạt nhỏ làm chú ta trông rất duyên dáng. Đôi chân chú ta nhỏ, bé loắt choắt, màu đỏ, nhưng nhảy rất nhanh nhẹn trong chiếc lồng gỗ rộng và đẹp.
Chú ta hót rất hay, cứ mỗi buổi sáng hay buối chiều chú ta lại cất tiếng gáy, tiếng gáy của chú ta to, rõ, lảnh lót, khi chú ta cất tiếng gáy, cả không gian như rộn ràng và sôi nối hon. Mọi người trong xóm em rất thích tiếng gáy của chú ta, mỗi khi chú ta gáy xong, em lại tặng chú một con cào cào hay một mẫu chuối nhỏ để chú ta nhấm nháp, lúc đó, cái đầu chú ta gật gật như muốn nói: cô chủ, tui gảy có hay không? tui gáy đế cô nghe tiếp nhé.
Em rất thích chú cu Gáy này, nhưng mẹ em bảo: con chim củng như con người, nó cẩn có môi trường sống của nó, nó cũng cần có bạn bè... đã đến lúc con cần trả nó về với thiên nhiên. Nghe lòi mẹ, em thả chú ta về với thiên nhiên, trước khi cất cánh bay đi, nó nhìn em như muốn nói: Cảm om cô chủ, ở với có chủ tỏi rất thích, nhưng tui vân thích tự do hom.

Bài làm 3
Chích chòe... chòe... choẹt!
Em bừng tỉnh mắt. Trời chưa sáng rõ. Ngày nào cũng vậy, đúng vào ngày này là chích chòe lại đến với em. Tiếng hót của nó như tiếng đồng hồ đánh thức em.
Con chích chòe, bạn của em, có cái mỏ nhọn hoắt, đen bóng như sừng. Đầu nó nhỏ mà tròn. Mình nó thon thon. Đuôi dài và đen, lông xếp lại vừa bằng, vừa gọn như cái quạt gấp. Ở hai cánh và đuôi có điểm vài đốm trắng trông thật vui mắt. Ngực nó màu trắng xám, nhưng lúc ca hát ngực nó căng tròn, khỏe mạnh. Dưới bụng phủ một lóp lông mềm và mượt. Đôi chân nhỏ hình như khắng khiu nhưng rất cúng một lần bay vù từ cây nọ sang cây kia, chích chòe đậu vững ngay trên cành nhỏ. hay khi ca hát, nó xóc cánh ra, cái đuôi cất lên hạ xuống theo điệu hót mà chân vững bám chắc trên cành.
Mỗi buổi sáng, ánh ban mai vừa rạng, chích chòe lại hót. Tiếng hát của nó lúc đầu còn rơi từng tiếng một. Dần dần, càng hót càng mau. Tiếng nọ tiếp tiếng kia đố hồi, réo rắt như một chuỗi nốt nhạc rung trên phím đànẳ Con này vừa hót thì từ xa, một con khác lại hót tiếp rộn ràng và thảnh thót.
Khi mặt trời lên, bọn chim sẻ kéo nhau dậy, bay sà xuống sân đuối nhau, cãi nhau í ỏm thì tiếng hót của chích chòe bạn em cũng im bặt.
(Đỗ Thị Hồng Tiến)

Bài làm 4
Tắc kè hoa
Có bạn tắc kè hoa Xây “lầu ” trên cành đa Rét, chơi trò đi tron Đợi nang ấm mới ra.
Tháng tư, tháng năm đến Bạn kêu vang: “tắc kè ”
Ỷ chừng như mách bảo Rằng “Sắp hè! sắp hè!”
Đen tháng bảy, tháng tám Khi không còn tiếng ve Tắc kè hoa đánh động Rằng “Hết hè! Hết hè! ”
Em sửa soạn vở đẹp Đón chờ ngày khai trường Tiếng tắc kè vọng mãi Như nhắn nhủ yêu thương.
(Phạm Đình Ân)

Bài làm 5
Con Vện
Môi khỉ nó chạy Cải đuôi cong lên,
Đuôi như bánh lải Định hưởng cho thuyền.
Rời nhà ra ngõ Đuôi cắp dọc đường.
Đuôi buông ủ rũ Là khi nó buồn.
Nhưng mà ngộ nhẩt Là lúc nó vui Chang hề nhếch mép Nó cười bằng... đuôi
(Nguyễn Hoàng Son)

Bài 6:

Nhà em có nuôi một con mèo. Nó là thành viên khá quan trọng trong gia đình em.

Con mèo vừa tròn một tuổi. Chú ta nặng khoảng một cân rưỡi. Nó là giống mèo đực được bác em cho năm ngoái. Con mèo này béo tốt, nằm vừa trong vòng tay em. Chú mèo khoác lên mình chiếc áo hai màu: trắng và vàng. Lông chú mượt như tơ, nhìn xa như một khối mây biết đi. Lông phía trên lưng màu nâu vàng, còn lông cổ, đầu và chân đều màu nâu trắng. Cái đuôi dài thướt tha, mượt mà lúc ngoe nguẩy bên này, lúc lắc lư bên kia. Bốn cái chân thon thon. Bên dưới bàn chân là tấm nệm êm của mèo, làm cho những bước chân của chú thêm nhẹ nhàng. Đồng thời chú cũng có hàng móng vuốt sắc nhọn - vũ khí lợi hại nhất của chú ta. Đầu mèo ta chỉ to bằng quả cam sành, lắc lư liên tục. Đôi tai nhỏ hình tam giác dựng đứng để nghe ngóng. Em sờ vào tai chúng nhưng chú ta không thích cứ lắc lắc cái đầu. Cái mũi hồng hít hít ngửi ngửi trông thật dễ thương. Hàng ria mép trắng muốt trông oai vệ gớm! Đôi mắt tinh ranh, đen nhánh như có thủy tinh luôn trông ngang ngó dọc. Mỗi khi chú ngáp để lộ mấy cái răng bé xíu như mấy cái gai nhỏ.

Những ngày trời nắng, sáng dậy chú lại ra giữa sân rồi liếm cái lưỡi hồng vào chân trước, còn hai chân sau duỗi ra đằng sau. Thế là chú ta lại nằm sưởi nắng. Chú vờn cái đuôi rồi cắn cắn gặm gặm. Còn mùa đông chú nằm trên người em ngủ tít. Tai chú cực thính. Một tiếng động nhỏ mèo ta cũng nghe thấy. Ô kìa! Chú mèo nằm sau thùng gạo để rình chuột đấy. Bỗng một con chuột mon men đến bên chiếc lồng bàn đậy thức ăn. Chợt, chú mèo lấy đà. Đoạn, nó nhảy phóc đến chỗ con chuột. Chú chuột ranh mãnh đã nằm trong móng vuốt mèo ta. Chú mèo nhà em là thế đấy.

Từ ngày đó, “vệ sĩ” mèo canh gác nhà em sạch bóng chuột. Chú còn chơi với em mỗi lúc rảnh rỗi. Nó là người bạn nhỏ của gia đình em.
 

tanfon

New Member
Bài làm

Con gà trống

Anh Hùng học lớp 12 chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi đại học. Tiếng gáy sáng của con gà trống nhà em là cái đồng hồ báo thức của anh. Đêm anh học đến 12 giờ; sáng anh dậy lúc 4 giờ rưỡi. Anh nói: “Con gà trống nhà ta gáy còn đúng hơn đồng hồ điện tử”.

Ngắm con gà trống đậu trên bờ tường hoa cất tiếng gáy vào lúc bình minh, mới thấy đẹp, một vẻ đẹp oai phong và kiêu hùng. “ Ò…ó…o…”, chú gáy cho đàn gà thần dân biết là ông hoàng ta đây oai vệ lắm! Chú dám đấu với con Vện nhà bác Cung. Chú đã đá cho con diều hâu một trận tơi tả khi tên “không tặc” dám cả gan xâm phạm đến vương quốc của chú mà bắt gà con.

Hãy nhìn xem chú gà trống đi dạo giữa đàn gà, khi mỗi sáng , mỗi chiều, mẹ tung ngô, tung thóc, phát lương thực ăn cho đàn gia cầm. Trong khi mấy con bồ câu vừa nhảy vừa chọn miếng ngon, bầy gà nhép tranh nhau mổ nhau chí chóe, khi mụ ngan đụn xòe cánh tham ăn đớp mồi, thì chú gà trống nhẩn nha mổ mổ, như ăn lấy chơi giữa mấy ả gà mái tơ mượt mà trong bộ khoác vàng óng, trong dáng điệu dịu dàng. Một miếng ăn ngon, một hạt ngô, một hạt đỗ, một con sâu nhỏ, chàng công tử phong lưu đa tình đều phân phát cho các mĩ nhân.

Em gọi con gà trống (là “Ông Hoàng Tía”. Chú cao to bệ vệ phải đến bốn, năm ki-lô-gam. Bộ long đỏ tía, đuôi và đôi cánh điểm long đen nhánh. Lông cổ màu vàng sẫm làm cho thân hình chú thêm rực rỡ, chói lọi.. Cái mỏ màu ngà, nhọn có lẽ cứng như một mũi khoan thép. Con gà trống nhà cô Huệ, con gà trống nhà bác Cung, con gà màu thó nhà cụ Chỉ đã bị con gà trống nhà em đánh cho đại bại. Cặp chân của chú caoto, có bốn móng nhọn và chiếc cựa nhọn hoắt như cái đùi. Con Vện, con ngỗng đã kinh hoàng về những cú đá song phi của chú.

Gà trống để làm giống. Mẹ nuôi 6 gà mái đẻ quanh năm. Trứng gà, gà thịt, gà thiến, gà mái tơ là nguồn thu nhập của mẹ. Cháo gà mẹ nấu bồi dưỡng cho anh Hùng thức khuya học ôn thi. Chủ nhật nào, cả nhà cũng được ăn thịt gà. Giỗ ông, giỗ bà, mẹ giết một lúc ba bốn con gà to. Mẹ bảo: “Đó là lộc của con gà trống nhà ta”. Giống tốt, to con, nên mẹ chăm bẩm nó lắm.

Con gà trống nhà em chẳng kém gì con gà trống của vợ Sọ Dừa trên hoang đảo? “Ò…ó…o…”, chú ta lại cất tiếng gáy giục em cắp sách tới trường. Rạng đông rồi đó.

Nguyễn Thế Quỳnh, Lớp 5A
Trường Tiểu học Lục Ngạn- Bắc Giang*


Con nghé hoa

Trên bãi cỏ non ven đê có một đàn trâu hiền lành gặm cỏ. Những con trâu đen nhánh, béo tròn. Một vài con nghé lon ton trông thật ngộ. Em ngắm nhìn không chán mắt.

Con nghé của nhà chị Tâm gọi là con nghé hoa mới đáng yêu nhất. Nó mới chỉ được ba tháng tuổi. Trẻ em phải “ chín tháng lò dò tập đi” nhưng chị Tâm nói con nghé nhà chị đẻ sáng hôm nay thì sáng hôm sau đã biết đi rồi. Nó to bằng con chó béc-giê, lông trắng mượt lưa thưa. Cái mõm bằng nắm tay đứa bé lên ba; hai cái lỗ mũi đen đen, tròn xinh đáo để. Hai cái tai như hai chiếc lá bạch đàn khum khum lúc nào cũng vểnh lên cùng cái đuôi cong nhún nhẩy. Lông bụng trăng trắng óng ánh. Cái bụng nghé thon thon. Bốn cái chân rất xinh, nếu đi giày cao gót thì trông chẳng khác nào cặp chân của nghệ sĩ trượt băng mà em đã có lần nhìn thấy trên màn hình ti vi.

Hai cái sừng như hai cái núm điện nhú lên. Lúc nào nó cũng quẩn bên mình trâu mẹ. Nó chạy ra trước đầu trâu mẹ như ăn tranh mẹ vài ngọn cỏ non, rồi lại rúc đầu nhay vú mẹ. Nó nhởn nhơ hồn nhiên , nó ngây thơ hiền lành khác nào một em bé dễ thương. Chốc chốc trâu mẹ lại liếm lông nghé con, như vuốt ve, như chải chuốt trìu mến đứa con thơ yêu quý. Có lúc nghé con cong đuôi nhảy cỡn lên đi về cuối bãi xa ngắm bóng mình trong nắng chiều vàng soi xuống dòng nước xanh của con mương nhỏ. Như một thi sĩ mơ màng trong tiếng chuông chùa Và ngân buông. Trâu mẹ mải miết gặm cỏ non, bỗng ngước mắt kiếm tìm con, “ọ” lên mấy tiếng , rồi chậm rãi đi tới. Lại “ọ” lên như một bà mẹ hiền cất tiếng gọi : “con ơi!”. Nghé con cong đuôi vừa chạy vừa nhảy về phía trâu mẹ, lại rúc đầu vào bầu vú. Trâu mẹ quay lại liếm lưng, liếm đầu, liếm cổ nghé con như người mẹ hiền đang nựng đứa con thơ yêu quý. Hai mẹ con đứng tách ra xa đàn trâu đang gặm cỏ. Trên cái thảm xanh của đồng quê dưới bóng vàng chiều xuân, trâu mẹ và nghé con cứ đứng vậy tận hưởng hạnh phúc cuộc đời. Có bức tranh màu nào về tình mẫu tử đẹp như thế!

Cái Yến con chị Tâm đang học lớp Hai khoe với em là mẹ nó đang tháo những chiếc áo len cũ đan cho nghé con một chiếc áo ngự hàn trong mùa đông tới. Và chỉ sang năm thôi, trâu mẹ lại mang bầu; lúc nó lên học lớp Bốn thì gia đình nó sẽ có một đàn trâu 3 con.
Con nghé Hoa hiền lắm, đáng yêu lắm. Mai kia, nó sẽ lớn lên, biết kéo cày bừa giúp trâu mẹ. Nó sẽ lớn lên cùng tuổi thơ của em, của cái Yến. Trong báo tường “Chim Họa Mi”của lớp 5E, em có bài thơ về con nghé hoa như thế này:

“Nghé ơi, ta bảo nghé này,
Nghé ăn no cỏ mai ngày lớn lên.
Đồng sâu dưới, đồng cạn trên,
Nghé cày giúp mẹ, nghé nên thân người…”.

Bọn thằng Lục, thằng Bé, cái Liễu, cái Thu…bảo là em “ăn cắp ca dao”. Thế mới ức, mới buồn cười chứ! Thầy Tuấn khen bài thơ có ý vị. Còn cả lớp thì tặng em danh hiệu “thi sĩ nghé hoa”.

Nguyễn Trần Toàn, Lớp 5B
Trường Tiểu học Bình Lục, Hà Nam*
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top