cnjuding

New Member
Để làm tốt bài nghị luận về tư tưởng đạo lí

Một số đoạn văn các bạn có thể tham khảo:

Hãy cùng nhau loại bỏ phim ảnh khiêu dâm
Minh mới học lớp ba nhưng vì thường có những hành động như mò mẫm, sờ soạng người các bạn nữ nên cha mẹ và cô giáo của cậu phải đưa cậu tới bác sĩ khám. Cô giáo kể, trong giờ nghỉ trưa, cậu thường hôn lén các nữ sinh hay nhân lúc chơi đùa thường áp sát vào người các bạn nữ, làm những động tác tương tự như làm tình vậy. các bạn đều gọi cậu là "dê xồm" và tránh xa cậu.
Cha của Minh làm việc tại một công ty, còn mẹ thì làm việc ở một quán bar, họ không nuông chiều Minh thái quá nhưng khi Minh còn rất nhỏ, trong nhà thường chiếu phim "sex". Lúc đó họ cho bé Minh ngồi chơi ở đó, cũng không để ý thái độ, phải ứng của bé. Được chứng kiến tận mắt những cảnh trong phim nên từ hồi học mẫu giáo, bé Minh đã có những hành động tương tự như trong phim và đã từng bị cô giáo phê bình. Nhưng cha mẹ bé không hề chú ý đến tính nghiêm trọng của vấn đề, còn cho rằng chuyện nhỏ mà cô giáo làm lớn lên, cho rằng thằng bé nhà mình chỉ ham chơi chứ đã biết gì, lớn lên sẽ tốt đẹp cả. Ai ngờ sau khi lên tiểu học, Minh thường nhân lúc vắng người lớn lén mở băng "sex" ra coi, bắt chước những động tác của nam diễn viên.


Phim truyện "khiêu dâm" lan tràn - tác hại khó lường

Theo tư liệu thống kê gần đây nhất, tỉ lệ nam học sinh tiểu học (từ lớp ba trở lên) từng xem qua phim "sex" chiếm 30%, nam học sinh trung học lên đến trên 80%, nữ sinh cũng chiếm 40%, học sinh cấp ba và công nhân viên chức thì còn cao hơn nữa. Những số liệu này đã tăng gấp mười lần so với kết quả điều tra 10 năm trước. Một báo cáo khác cho thấy, trong những gia đình có đầu video hay máy VCD, trên 90% đã từng thuê phim "sex" về coi. Ai cũng có thể dễ dàng thuê được những đĩa, băng hình khiêu dâm ở các tiệm cho thuê băng đĩa. Nhiều bộ phim chiếu trên ti vi cũng có những cảnh "bốc lửa", hở hang. Ở các tiệm sách đầu phố cũng có thể tìm thấy những cuốn tiểu thuyết diễm tình hay đồi truỵ, trong thời buổi phát triển công nghệ thông tin hiện nay, chỉ cần nhầm một chút là bạn có thể lạc vào "ổ nhền nhện" trên mạng internet. Muốn ngăn cấm thanh thiếu niên khỏi những ảnh hưởng của phim ảnh khiêu dâm, quả thực rất khó. Mà thanh thiếu niên lại có tâm lý ưa làm trái lời người lớn, ta càng cấm chúng xem, chúng lại càng tìm đủ mọi cách xem cho bằng được.


Giải mã ảnh hưởng của phim ảnh khiêu dâm

Tính hiếu kỳ là một trong những động lực thúc đẩy sự phát triển cá nhân từ tuổi ấu thơ cho đến tuổi trưởng thành. Do tính hiếu kỳ, con người mới tìm cách tiếp xúc với sự vật, phát hiện bản chất của sự vật đó. Nếu cảm nhận sự việc đó đúng hay cảm giác thích thú bởi tính hấp dẫn của sự vật, não bộ sẽ ra lệnh cho cơ thể mô phỏng thực hiện. Phim ảnh khiêu dâm sở dĩ đi vào đời sống và gây nên những tác hại đối với các bạn thanh thiếu niên, chủ yếu cũng là do tính hiếu kỳ ở các em. Vấn đề là ở chỗ, khi bản thân các em còn chưa có những nhận thức đúng đắn về xã hội thì nọc độc của thứ văn hóa đồi truỵ đó đã để lại những dấu ấn không tốt trong các em. Chúng ta có thể thấy được rằng, những năm gần đây, tỷ lệ phạm tội ở lứa tuổi vị thành niên ngày càng tăng, mức độ phạm tội ngày càng nghiêm trọng. Việc các cô gái trẻ bán mình để đổi lấy cuộc sống hư vinh, thoả mãn nhu cầu vật chất của bản thân và tỉ lệ phá thai ngày một nhiều. Sự lan tràn của phim ảnh khiêu dâm và những ’giáo hóa’ của nó là bạn đồng hành với những tệ nạn xã hội như trên. Chúng ta cũng có thể biết được từ những bản báo cáo, từ những bài phóng sự xã hội: bạo lực tình dục ở lứa tuổi thiếu niên và phim ảnh đồi truỵ là một thứ sản phẩm ’hai trong một’, thậm chí có những trường hợp phạm tội nhiều lần.
 

tctuvan

New Member
Đừng để tuổi xuân trôi qua một cách vô ích

Tuổi thanh xuân như trang giấy trắng, chúng ta mong trang giấy trắng ấy nhuộm màu gì? Có phải chăng là màu xanh của sự sống? Là màu đỏ của lòng nhiệt thành? Hay là những sắc màu đen tối của bạo lực, tình dục; hình ảnh mờ ảo của ma tuý?


Lật những trang báo, chúng ta không khỏi bàng hoàng xót xa khi đọc những dòng tin: "5 thanh thiếu niên hiếp dâm tập thể một nữ sinh cấp hai", "Một thiếu niên vỡ đầu vì đua xe", "Cướp giật - chủ mưu là một thiếu niên 15 tuổi", "Một nữ học sinh cấp hai sanh con, bố mẹ và nhà trường đều không biết nữ học sinh này đã mang thai", "Những vụ tự sát của học sinh"... Nguyên nhân nào đã biến các em trở thành những người như thế?


Có những lúc đêm đã khuya mà trên đường vẫn còn nhiều nhóm thiếu niên nam nữ tụ tập, khuya thế này tại sao chúng còn chưa về nhà? Bố mẹ chúng không e sợ sao? Điều gì đã khiến các em trở thành như thế này? Hay là các em đã bị u mê từ lâu rồi, các em chỉ biết sống ngày nào hay ngày nấy, ngoài việc ăn uống đàn đúm chơi bời, các em còn theo đuổi cái gì nữa không? Phải chăng tuổi thanh xuân của các em đang bị những giá trị phi đạo đức, những quan niệm sống "chỉ cần tui muốn thì có gì là không được" đè bẹp? Về đến nhà, những cô cậu bé học sinh đang chong đèn ngồi học, có lẽ họ là những "cô bé ngoan", "cậu học trò giỏi" trong mắt của thầy cô và bố mẹ mình. Nhưng mỗi ngày, các cô cậu bé ấy phải mang trên vai mình những chiếc cặp sách trĩu nặng làm cho tấm lưng của chúng như còng lại. Vậy phải bằng phương pháp giáo dục như thế nào và quan niệm giá trị sống như thế nào để cho tuổi thanh xuân của các em phát triển một cách lành mạnh?


"Bất cứ việc gì cũng muốn tự mình quyết định, nhưng các em lại không có hiểu biết cụ thể về sự việc, các em không biết điểm mở đầu và càng không biết đâu là điểm kết thúc". Đó là tâm lí của lứa tuổi của các em. Tuổi trẻ hồn nhiên vô tư là thế, tuổi xuân trong các em tràn nhựa sống. Nhưng cũng chính vì vậy, có một số em quan niệm rằng, đừng để lại trong ký ức dấu ấn của tuổi xuân, nhưng với tư tưởng lệch lạc, hậu quả của nó là sự huỷ hoại bản thân mình và huỷ hoại người khác.


Ngoài những cảm nhận mơ hồ về tâm sinh lí, những thắc mắc trong bài vở, còn rất nhiều vấn đề riêng tư mà các em muốn tâm sự, muốn nghe lời khuyên bảo của người lớn. Tuổi thanh xuân của các em ví như khối thạch cao sống đang chờ bàn tay tài tình của người thợ, người thợ nặn nó như thế nào thì nó sẽ theo hướng ấy, chúng ta có thể nào làm ngơ?
 

rica17

New Member
Phim ảnh khiêu dâm đã tạo nên cho các em những quan niệm lệch lạc như sau:

Quan niệm thứ nhất:

Chỉ cần bản thân hứng thú thì có thể tự do quan hệ và cũng có thể quan hệ với nhiều người.


Có thể bạn có hứng thú, nhưng cũng không thể được, vì rằng cái cơ bản nhất của tình yêu đôi lứa là sự tôn trọng lẫn nhau. Cho dù cả hai cùng chấp nhận nhưng cần quan tâm đến kết quả của nó: mang thai và bệnh về đường tình dục. Ở những cặp nam nữ yêu nhau, tình dục chỉ nảy sinh khi trái tình yêu đã chín, những quan hệ bừa bãi sẽ phá vỡ cái thiêng liêng nhất trong tình yêu. Hơn nữa, gia đình và xã hội hiện nay cũng không chấp nhận quan hệ tình dục ở tuổi vị thành niên và quan hệ tình dục trước hôn nhân. Những hình ảnh được miêu tả trong phim không hề thay mặt cho một chuẩn mực đạo đức cuộc sống. Chúng ta cùng chung sống trong một xã hội, chúng ta không thể không tôn trọng những chuẩn mực đạo đức mà xã hội đã đề ra.


Quan niệm thứ hai:

Có thể dùng bạo lực để thoả mãn tình dục và khi bị ngược đãi thì nữ giới mới cảm giác khoái cảm. Do đó, cho dù là bị cưỡng bách nhưng nữ giới vẫn cứ để yên để nó được khoái cảm và sẽ Thank bạn về hành động đó.


Những cảnh bạo lực trong phim là do đạo diễn hư cấu tạo ra. Những hành động dùng sức mạnh để đạt được quan hệ tình dục với người khác phái là hành vi cưỡng dâm, là một hành vi vi phạm pháp luật. Trong xã hội ngày nay, phần lớn phái nữ đều yêu mến những nam giới có nghĩa cử lịch thiệp và căm ghét những hành vi bạo lực. Trừ những người có bệnh lí thích người khác dùng bạo lực với mình, không thể có trường hợp nữ giới bị cưỡng bức quan hệ tình dục lại có khoải cảm.


Quan niệm thứ ba:

Trong quan hệ tình dục có thể không cần nghĩ đến những hậu quả như mang thai hay bệnh về tình dục. Nhưng nếu có lỡ xẩy ra thì có thể giải quyết được.


Chúng ta tạm gác lại những quan niệm về đạo đức, luân lí hay tình yêu và không phải tình yêu, trong quan hệ tình dục cần suy nghĩ đến hai vấn đề: có thai và những bệnh về đường tình dục. Tất thay những phương pháp tránh thai đều có thể có lúc thất bại, bệnh lây lan qua đường tình dục có thể lây cho bạn bất cứ lúc nào. Bạn không thể có những biện pháp dự phòng hay đề phòng trước và sau khi quan hệ tình dục. Các hậu quả của việc quan hệ tình dục mang đến, đối với những lứa tuổi chưa trưởng thành về mọi mặt như các em, các em không thể tự mình gánh vác nổi.


Quan niệm thứ tư:

Dương vật to thì mới làm cho nữ giới thoả mãn, và những người như thế mới được nữ giới đón nhận. Những nhân vật trong phim "sex" đều là những người đã được "chọn lựa", chúng ta không cần khổ tâm vì kích thước lớn bé của bộ phận này ở cơ thể chúng ta. Dương vật lớn nhỏ thường chỉ liên quan đến chủng tộc, sự khoái cảm trong tình dục không có mối liên hệ gì đến dương vật to hay nhỏ. Có một điều quan trọng là: "Đầu tiên, nữ giới thích người bạn khác giới của mình rồi mới có những quan hệ xác thịt với họ, sau đó mới thích cơ thể họ trong đó bao gồm cả cơ quan sinh dục" và dĩ nhiên là không có điều ngược lại. Về mặt lâm sàng, nếu muốn làm cho dương vật nhỏ biến thành lớn bằng phương pháp tạo hình thẩm mỹ thì nhiều khi chỉ làm mất đi chức năng sinh lý của nó.


Quan niệm thứ năm:

Nếu phái nữ có những biểu hiện như trong phim ảnh khiêu dâm như rên rỉ, cào cấu thì mới chứng tỏ họ đạt đến khoái cảm.


Cách biểu hiện đã đạt đến khoái cảm của nữ giới thường là đa dạng, những cảnh trong phim chỉ là sự thổi phồng của diễn viên nhằm tăng hiệu quả biểu diễn.


Quan niệm thứ sáu:

Khi quan hệ tình dục thì phải thể hiện những động tác và tư thế phong phú và thời gian làm tình cũng phải lâu như trong phim mới được xem là "đủ điểm".


Những cảnh trong phim khiêu dâm đều sử dụng thủ thuật điện ảnh, nó khác xa với thực tế trong cuộc sống, những động tác và tư thế của những người diễn trong phim dễ gây sự cố và gây cho cả hai bên những cảm giác khó chịu.


Những hình ảnh khiêu dâm và bạo lực của phim ảnh là những nọc độc đối với các em ở tuổi thiếu niên, không ai có thể bảo đảm được rằng nếu như bây giờ bị tiêm nhiễm, sau này các em lớn lên không khỏi có những biểu hiện xấu. Dù các em thiếu niên đã bị nhiễm nọc độc của phim ảnh khiêu dâm hay chưa, và khi chúng ta còn chưa có những biện pháp hữu hiệu để ngăn chặn nạn dịch này, thì phương pháp tốt nhất là chỉ ra cho các em thấy tác động xấu của nó đối với chính bản thân các em. Như vậy, ít nhất trong các em cũng có được chất ’kháng thể’ để có thể tự chống lại những quan niệm sai lệch vừa kể trên.
 
Top