rica17

New Member
CHia sẻ cho các em một số bài văn mẫu sưu tầm được:
Nhắc đến em - Một học sinh của trường Tiểu học Tân Bình, thị xã Đồng Xoài ai cũng phải ấn tượng khi gặp em ngay từ lần đầu tiên. Cô học sinh người dân tộc Tày có làn da trắng trẻo, giọng nói trầm ấm và dáng đi nhanh nhẹn, luôn nở trên môi nụ cười tươi thắm khi gặp gỡ và trò chuyện với mọi người. Cô học trò mà chúng tui muốn nhắc tới là em Mạc Thảo Ngọc hiện đang học lớp 5A, trường TH Tân Bình - Một ngôi trường nằm ở phường trung tâm của thị xã Đồng Xoài.

Em Mạc Thảo Ngọc tham gia thuyết trình về 5 điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng.​
Sinh ra trong một gia đình có điều kiện không mấy khá giả, mẹ làm nghề buôn bán, ba làm rẫy nên ngay từ nhỏ em đã xây dựng cho mình một ý thức tự lập cao, luôn phấn đấu hết mình trong học tập và rèn luyện để trở thành con ngoan, trò giỏi, đội viên gương mẫu, cháu ngoan Bác Hồ. Với sự cố gắng đó, trong những năm học vừa qua em đều đạt danh hiệu học sinh giỏi cấp trường. Đặc biệt, trong năm học 2011 - 2012, 2012 - 2013 em đã đạt giải nhất, nhì trong cuộc thi giao lưu “Tiếng việt của chúng em” cho học sinh dân tộc thiểu số cấp thị xã, học sinh giỏi Violympic tiếng anh, toán cấp tỉnh. Ngoài ra, em còn là học sinh giỏi các môn: anh văn, tin học, tiếng việt cấp trường; đạt giải nhất cuộc thi viết chữ đẹp, nét vẽ mầm xanh cấp trường.
Không chỉ đạt nhiều thành tích cao trong học tập, em còn là Liên đội trưởng của trường TH Tân Bình B, là đội trưởng đội văn nghệ-Aerobic, đội nghi thức của trường; lớp trưởng lớp múa dân gian, đội văn nghệ của Nhà Thiếu nhi thị xã. Trong phong trào Đội, em luôn là đội viên xuất sắc đi đầu trong các hoạt động. Chăm chỉ, học giỏi, năng nổ trong các hoạt động nhưng em cũng rất khiêm tốn, lễ phép với thầy cô, hòa nhã, cởi mở và hay giúp đỡ bạn bè, đặc biệt em luôn có ý thức đoàn kết, kỷ luật cao.
Chúng tui gặp em vào một buổi sáng mùa hè, khi các bạn học sinh đang tham gia sinh hoạt hè tại trường, em đang hướng dẫn sinh hoạt cho các em học sinh khối lớp 3. Nhìn khuôn mặt lanh lợi, luôn vui vẻ, tươi cười khi nói chuyện với chúng tui thấy em thật dễ gần, dễ mến. Khi chúng tui hỏi: Ước mơ của em là gì? Em hồn nhiên trả lời: “Em mơ ước sau này trở thành bác sĩ để cứu giúp những người cùng kiệt mắc bệnh không có điều kiện chạy chữa; để cứu giúp những em nhỏ mắc bệnh tim bẩm sinh không có điều kiện được đến trường”.
Ước mơ của cô học trò nhỏ bé thật là ý nghĩa biết bao. Chúng ta cùng chúc cho ước mơ của em sẽ thành sự thật và em sẽ mãi là một học sinh xuất sắc, một thủ lĩnh Đội tiêu biểu của Liên đội Tiểu học Tân Bình.

Một số tấm gương Đội viên, thiếu nhi anh hùng

Trong 70 năm lịch sử vẻ vang Đội TNTP Hồ Chí Minh, đã có rất nhiều tấm gương Đội viên, thiếu nhi anh hùng, tiêu biểu cho hình ảnh Đội viên, thiếu nhi Việt Nam, Liên đội trân trọng giới thiệu đến các bạn các tấm gương tiêu biểu sau:

+ KIM ĐỒNG: Người Đội trưởng đầu tiên của Đội, Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân Việt Nam.

Tên thật của Kim Đồng là Nông Văn Dền, dân tộc Nùng, ở thôn Nà Mạ, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Anh là người đội viên đầu tiên của Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh. Từ nhỏ, Kim Đồng giúp mẹ làm đủ việc trong nhà, ở rừng, ở rẫy. Khi nhận công tác giao liên, Kim Đồng luôn hoàn thành nhiệm vụ. Kim Đồng vừa gan dạ, vừa mưu trí, luôn có sáng kiến bảo vệ tài liệu mật và mọi cuộc họp của cán bộ. Lần cuối cùng canh gác để cán bộ họp bất thường, Kim Đồng thấy lính bao vây, chỉ còn cách nhờ bạn lẻn lối khác về báo cấp tốc, còn mình đánh động để lính chú ý đến mình. Quả nhiên, tên lính bị lừa, tên gần nhất đã thẳng tay nhắm bắn anh. Tiếng súng cũng là tiếng báo động để các cán bộ đang họp thoát nạn. Nhưng chính Kim Đồng gục ngã bên bờ suối ở tuổi 15, hôm ấy là ngày 15/2/1943.

Anh đã nêu một tấm gương vì cách mạng quên mình, hy sinh khi làm nhiệm vụ bảo vệ cán bộ cách mạng. Sự hy sinh đó là tấm gương sáng chói mở đầu cho nhiều gương cao quí khác trong đội ngũ Đội viên Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh.

+ LÊ VĂN TÁM: Ngọn đuốc sống

Năm ấy, ở gần chợ Đa Kao thành phố Sài Gòn có một em bé con nhà cùng kiệt phải đi bán lạc rang, đánh giày để kiếm sống. Tên em là Tám.

Lê Văn Tám thường lân la tới những nơi có quân Pháp đóng để bán hàng, đánh giầy. Tám tỏ ra hiền lành, nhút nhát nên được bọn lính Pháp để cho đi qua, đi lại và dần dần quen mặt em. Tại Thị Nghè, có một kho xăng, đạn lớn của địch. Hình ảnh những hòm đạn, những trái bm hiện ra trong trí nhớ của Tám cùng những cảnh tàn phá, giết chóc dã man của địch đối với đồng bào ta đã thôi thúc em tính đến việc làm táo bạo. Tám nảy ra ý định sẽ phá kho xăng đạn này.

Sau mấy hôm dò la quan sát địch, Tám giấu dầu xăng trong người, thản nhiên khoác hòm lạc rang đến bán cho lính như thường lệ. Lợi dụng lúc bọn địch không để ý Tám chạy như bay vào chỗ để xăng và xoè diêm. Dầu xăng trong người Tám bốc cháy và bén luôn vào thùng xăng gần nhất. Thế là cả kho xăng bốc cháy đùng đùng rồi lan tới chỗ bm đạn. Tiếng nổ rầm trời, khói lửa mịt mù cả thành phố.

Lê Văn Tám đã hy sinh và để lại trong trí nhớ nhân dân Thành phố Sài Gòn hình ảnh: Em bé đuốc sống của thành phố mang tên Bác, của dân tộc Việt Nam.

+TRẦN VĂN CHẨM: Anh hùng Lực lượng Vũ trang nhân dân Việt Nam

Trần Văn Chẩm sinh năm 1948 ở Phước Vĩnh An – Củ Chi, anh luôn được mọi người yêu mến. Sau khi nghe tin một cán bộ quen biết bị tên thay mặt Chưng bắt, đánh gãy chân rồi đưa về quận trưởng giết chết, thì từ đó, anh Chẩm trở nên lầm lì ít nói, để ý đến tên Chưng và mày mò tạo súng từ sườn xe đạp cũ. Hôm ấy, tên Chưng đi đâu về ghé uống nước ở quán chú Tư Lên, chợt có hai cậu bé đi học về đội nón che nửa mặt vào quán hỏi mua thuốc lá. Ngậm điếu thuốc lên miệng, cậu thò tay vào túi lấy hộp quẹt, không ngờ cậu lấy ra khẩu súng chỉa vào mặt tên Chưng và bắn, tiếng nổ vang lên kết liễu tên ác ôn. Hôm khác, Chẩm dò la tin tức và định giết tên cảnh sát Long nhưng bị chúng phục kích bắt được. Tên Long giận dữ, tra tấn, đánh đập, chặt đầu anh khi nghe Chẩm nói : “Tao còn tính giết cả mày nữa đấy!”, sau đó tên Long đã bêu đầu người chiến sĩ cách mạng nhỏ tuổi trước cổng đồn. Sự hy sinh của anh Chẩm đã góp phần thắp lên ngọn lửa chiến đấu trong lòng người dân Củ Chi.

+ NGUYỄN BÁ NGỌC: Quên mình hy sinh

Là học sinh lớp 4B trường cấp 1 xã Quang Trung, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hóa. Ngày 04/4/1965, máy bay Mỹ ném bm bắn phá, lúc ấy người lớn đã ra đồng làm việc, trong nhà chỉ có trẻ em. Nghe tiếng máy bay, Ngọc đã chạy xuống hầm chợt nghe nhà bên có tiếng khóc to, không chút chần chờ, Ngọc nhào lên chạy sang nhà Khương thì thấy bạn đã bị thương, còn hai em nhỏ của Khương đang kêu khóc. Ngọc vội bế và dìu hai em xuống hầm, gần tới nơi trú ẩn thì giặc lại thả bm và anh đã bị trúng đạn vào lưng rất nguy hiểm. Sau khi cứu được 2 em nhỏ rồi Ngọc mới tái mặt, lả đi. Vết thương quá nặng nên Nguyễn Bá Ngọc đã hy sinh vào lúc 02 giờ sáng ngày 05/4/1965 tại bệnh viện.

Tấm gương dũng cảm của Nguyễn Bá Ngọc đã được Đảng và Nhà nước truy tặng danh hiệu liệt sỹ và Huân chương Chiến công Hạng Ba. Với ý chí kiên cường và lòng dũng cảm, Nguyễn Bá Ngọc là tấm gương sáng tuổi xanh.

Bảy mươi hai năm ghi dấu một chặng đường phát triển và trưởng thành của tổ chức Đội với lớp lớp các thế hệ đội viên đã trở thành những nhà lãnh đạo, những công dân ưu tú của xã hội, những tiến sỹ, kỹ sư, bác sỹ, những nhà khoa học, thầy cô giáo, những công nhân có bàn tay vàng… Hôm nay đây, dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự dìu dắt của Đoàn và sự chăm lo của toàn xã hội, Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, thiếu niên, nhi đồng Việt Nam đang có những thuận lợi, thời cơ mới để tiếp bước cha anh rèn đức, luyện tài, xây dựng tổ chức Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh ngày càng vững mạnh./.
 

tctuvan

New Member
một tấm gương thiếu nhi vượt khó

Bổ sung thêm bài nữa

Kể về một tấm gương vượt khó (cô gái Xương Thủy Tinh)

Ngay từ khi chào đời, em Nguyễn Thị Thu Thương ở quận Đống Đa, thành phố Hà Nội đã mắc một căn bệnh quái ác và hiếm gặp. Đó là bệnh xương thủy tinh. Năm nay Thủy 27 tuổi và cũng là ngần ấy năm cô chỉ biết nằm một chỗ, mọi sinh hoạt cá nhân đều nhờ người thân giúp đỡ. Thế nhưng với nghị lực phi thường, người phụ nữ này đã làm nên những điều kỳ diệu. Nếu chỉ nghe Nguyễn Thị Thu Thương hát thì chẳng ai có thể tưởng tượng ra cảnh cô phải nằm liệt gường 27 năm qua vì mắc bệnh xương thủy tinh. Chỉ cần một sự va chạm bình thường thôi là cô bị gẫy xương, vài tháng sau vết thương mới lành. Vật nặng nhất cô có thể tự cầm được là một chén nước nhỏ.

Căn bệnh quái ác làm cho Thu Thương chỉ cao bằng đứa trẻ hơn 1 tuổi. Tay và chân của cô nhô lên nhiều cục thịt, là dấu tích của những lần bị gẫy xương. Chỉ có khuôn mặt là của Thương là giống một người bình thường; nhưng mắt cô sẽ không nhìn thấy gì nếu thiếu cặp kính cận 14 đi-ốp. Gặp chúng tôi, Nguyễn Thị Thu Thương tâm sự:“Em thường ở trên tầng 2. Một lần, em bảo em gái bế xuống tầng 1, nơi mẹ đang ngồi đạp máy may. Lúc ấy mẹ em cặm cụi làm không để ý đến xung quanh, em biết rằng mẹ đã vì em mà làm việc quên mệt nhọc.

xem đầy đủ tại topic:

Kể về một tấm gương người tốt , việc tốt
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top