ckv_nat

New Member
Gọi khẽ Mùa Thu ơi!





Những chiếc lá không đợi nổi mùa


đã dâng mình cho vòng tay hoang dại của cỏ xanh





Đàn kiến đi quanh mùi hương của quả trái mùa còn vương trên lá


Những con ve sầu ngưng bài tình ca cho mùa hạ





Và gọi khẽ ...


mùa Thu ơi!!


mùa Thu ơi!!





.......
 

sh0ck_ke_ta0

New Member
Mạc Khải



Sống thêm được 1 ngày



ta mỉm cười mãn nguyện



Mỗi sớm mai



........ mắt ngóng dõi cuối đường



Bụi lắng xuống .. chuyến xe chờ chưa đến ??



Hóa ra .. là những hạt bụi sương







Sống thêm một ngày



...... ta khóc nguội trong đêm



Những bóng tối bao dung không về an ủi nữa



Bên kia trời như còn ai thắp lửa



Giam cầm sự thanh thản của ta







Sau mỗi tiếng thở dài



là một ngày đi qua



Lắm lúc tự soi gương xác minh mình chưa chết



tay nắm lấy tay mình mà chỉ e đánh tuột



Vào cái hố sâu đen đang đối diện mắt mình !!
 
Bình minh Đen



Nàng xõa tóc

Chạy dưới nắng tháng tư

Hai cái mông tròn huyền hoặc

Đung đưa

đung đưa ....





Bình minh

rọi những tia nắng đen điên cuồng qua nách

Cát nhảy dưới gót chân bất hạnh

Máu ứa từ môi thâm

.......Tháng tư đuổi từ sau lưng

..............Xương rồng đâm lên vú

Biển !

ôm nàng ngất ngư





Nắng của tháng tư rơi từ một bình minh đen tối

Nàng cũng rơi từ âm cung mê lối

Chạy đi tìm bóng của ảo tưởng xưa xa

Ngày về rất vội



Về thôi!

dù là dòng sông quê hương chật chội…

Chỉ muốn trần truồng gào thét những điêu linh.
 

Chancey

New Member
Nhảm



Thời đại này chán bỏ xừ em nhỉ ??



Ngày ngày trí nhớ lại phải nâng cấp ram



Đang nhớ về em thì .. CPU virus



Và keyboard hỏng bố phím Enter







Định thốt lên Ngồ Ái Ni thì tậm tịt cái loa



Đành gửi qua Y!M một bông hoa hồng trắng



Chẳng ngờ em không để chế độ “Lưu tin nhắn”



Thôi đành lên Google search lại nha em



Xin F5 lại 1 cuộc tình !!
 
Đèn đỏ-đèn xanh



... Có những ngày, tui thức dậy sớm hơn tất cả người, tui thức sớm hơn đơn giản vì tui đã không tài nào ngủ nổi. Với những ý nghĩ mới trong đêm và những niềm khao khát cũ tui ngồi sắp hành trang đi qua phố 1 mình, tui đi và nghĩ rằng sẽ đi sẽ trốn thật xa đâu đó, làm 1 điều gì đó thật mới cho đời mình, cho tất cả người ... tui vừa định bỏ đi và để rồi bất chợt nhận ra, tui còn quên gì đó ở trong những chật hẹp cũ kia. Có những điều không thể giải thoát trong tui ... vớ lấy chai rượu tui uống, nhấm nháp sự bất lực của mình và lăn ra ngủ vùi ....



.... lúc ấy tui biết rằng ở một góc đường nào đó, đèn xanh vừa bật lên và ... em vừa đi xa, rất xa... em đang đi về hướng nào sao tui biết được !!!



... Trước khi có em xuất hiện giữa đời tôi, tui đã có ngàn ngày quẩn quanh như thế! tui chơi trò trốn tìm với số phận mình. Mỗi ngày thêm qua một niềm chán nản, mỗi ngày thêm lên một điều vô nghĩa. tui tự khỏa lấp sự chật hẹp và tù bí của mình bằng những trò chơi dung tục với tất cả người, tui đã tập chơi những trò chơi của họ ... lại hào hứng lại bốc đồng và ỉu xìu chán ngắt...



... tui biết rằng trên con đường tui đi, chiếc đèn đỏ đang bật để oi bức một nỗi niềm chờ đợi !



... Và rồi em ngồi trước mắt tôi, cái suối tóc ấy tui không dễ quên ... tui thành thực tin đó là một dòng sông còn những ý nghĩ rồ dại của tui như một đàn trẻ nhỏ. Chúng muốn được tắm truồng trên dòng sông ấy...



... và rồi em ở trước mặt tôi, tui thích cái ý nghĩ an toàn của em về tui dù sự thật là 1000 lần không hẳn thế. tui lại có thêm nhiều điều điên rồ nữa những đêm không ngủ nữa ngàn ngạt những ám ảnh vô hình về em....



.... Có những ngày tui đã dành tg toan tính xem cái đèn đỏ kia vừa bật cho tui thoát đi chưa? tui đã phụ thuộc vào em mà nương níu chút ấy tháng ngày. Nhưng vì bản chất là một kẻ tham lam và ích kỷ vô cùng tui bỗng chốc muốn đánh cắp em về cất riêng cho mình... tui sẽ giấu em vào cái góc u tối nhưng sạch sẽ thơm tho của tâm hồn tôi. Phải rồi! tui hằng ngày sẽ được cúi mình chiêm bái được ngả mình nghỉ mệt và đàn trẻ con ý nghĩ kia của tui lại thỏa vẫy vùng....



... Những ngày như thế ! tui chả còn quan tâm tới những chuyến đi của mình nữa. Cái ý nghĩ duy nhất là nếu có chạy trốn đi đâu nhất thiết tui phải mang theo em. Kỳ lạ! bởi thật ra chưa có gì đảm bảo em sẽ là của tui để mà cho tui lên cái kế hoạch đó ...



... Đó sẽ là một kế hoạch hoàn hảo nếu tui không vừa 30 tuổi, cái tuổi bắt đầu biết sợ hãi ... cái tuổi mà con người ta vừa thuộc khá nhiều thứ luật trên đời. Trước mặt tui vẫn là cái đèn đỏ ... bao giờ thì nó mới chuyển màu xanh đây em ? tui đã định hỏi em như thế. Nhưng thôi khỏi phiền hà. Bởi vì cái đèn đỏ ấy chỉ là dành cho tui thôi, còn em thì tui biết: tất cả ngã đường đều đang bật đèn xanh !
 

dinhviet30_01

New Member











Trích Nguyên văn bởi Butchi





Bác Kastryas là dân toán mà cũng có vẻ sướt mướt nhỉ ;)







ngày xưa tớ yêu 1 em khoa Văn bị em ý đá! cuộc tìn chết yểu ý dạy tớ là nên tập nuôi Cóc để chym mấy em xin tươi! Chứ tâm địa đen ngòm của tớ thì Thơ Văn cái zề! Toàn lừa đảo đấy Khoa à :D
 











Trích Nguyên văn bởi kastryas





Mạc Khải



Sống thêm được 1 ngày



ta mỉm cười mãn nguyện



Mỗi sớm mai



........ mắt ngóng dõi cuối đường



Bụi lắng xuống .. chuyến xe chờ chưa đến ??



Hóa ra .. là những hạt bụi sương







Sống thêm một ngày



...... ta khóc nguội trong đêm



Những bóng tối bao dung không về an ủi nữa



Bên kia trời như còn ai thắp lửa



Giam cầm sự thanh thản của ta







Sau mỗi tiếng thở dài



là một ngày đi qua



Lắm lúc tự soi gương xác minh mình chưa chết



tay nắm lấy tay mình mà chỉ e đánh tuột



Vào cái hố sâu đen đang đối diện mắt mình !!







Cha cha, cái nhà chị Kastryas này đáo để thiệt. Đầy suy tư rắc rối, những ý nghĩ ngoằn nghoèo vô định, lắm u ẩn tích chứa kết tủa thành khối đá tảng. Xem đi thì cũng có vẻ cao minh lắm, xét lại thì ...có lẽ vùng vẫy lắm cũng chẳng thoát khỏi mấy chữ "vì tồn tại" rất "thói đời" mà thôi. Chị ới, lấy chồng đi là hết đăm chiêu liền à! :D
 

Brodee

New Member
Về những sự giả dối trong đời



Sự giả dối lên dần như rêu mốc trên cây...

Cứ xanh len vào cả xanh màu của lá

Cây già nua

bám rễ tay vào đá

Những ngón khô sần đau buốt thời (gian) gian



Sự giả dối không tên

Giữa anh và em

Vẫn thanh thản bình an dưới mặt trời lửa đốt

Chỉ có

....Quả của chúng mình đắng đót

Xót cay chua chát đủ cho đời





Thôi!

đừng phải nói gì thêm nữa cả

biện minh chi cũng thừa!?!

Rồi cũng phai theo những viễn mê của lá

Sẽ vô nghĩa

Lúc riêng mình

Tức tưởi một ngày mưa...
 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top